Văn Triều Dương khẽ gật đầu, trong mắt ánh lên sự sùng bái, nói: “Đúng vậy, ông ấy lại cứu vớt Viêm Hạ một lần nữa. Ông ấy có thể là chưa thành công triệt để, nhưng ông ấy đã kéo dài được tia hy vọng, hy vọng này chính là cậu.” Tôi khẽ nắm chặt nắm tay, trịnh trọng gật đầu. Trong lòng tôi biết rõ, Văn Triều Dương nói không sai, hy vọng cuối cùng của huyền môn, số phận của nhân tộc, có khả năng thật sự là phải chấm dứt trên người của tên nhóc con tà tộc
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.