Ông ấy cười rồi lại cười, bảo: “Thực ra cũng không khoa trương đến mức đấy đâu, nói cho cậu cũng chẳng sao cả. Hãy nghe người sống nhờ một ngụm khí, con người quan trọng nhất là tinh khí thần. Vật tôi gấp ra vốn đã mang khí của tôi rồi, tôi lại khống khí ngưng thật, để nó biến thành thực thể. Cậu đừng xem nó trông hệt như người thật, thực ra chỉ là một đoàn khí ngưng kết thành hình mà thôi. Nó không có linh thức, hoàn toàn không phải vật sống, hơn nữa chẳng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.