Mục lục
Ma Y Thần Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phái Phong Thần chúng tôi sở dĩ gọi là phái Phong Thần, thật ra ước nguyện ban đầu lúc sáng lập chính là muốn giải được câu đố này, trả lại cho thầy phong thủy của thiên hạ huyền môn một tương lai rực rỡ!” Bạch Tử Khâm đột nhiên tăng cao âm lượng, nói một cách lên bổng xuống trầm.

Câu nói này của cô ta ngay lập tức châm ngòi cho ý chí chiến đấu của mấy phong thủy thiên sư có mặt trong hội trường, người nào người nấy mắt sáng như đuốc, giống như là nhìn thấy được viễn cảnh bản thân mình đột phá được cực hạn, đăng thiên mà đi vậy.

Thật ra thì điều này rất bình thường, bởi vì những người có mặt ở đây đều là các đại ca huyền môn thời nay. Ngoại trừ tôi đây là một tên cáo mượn oai hùm giả mạo thiên sư, những người khác đều là thiên sư Thượng Tam Cảnh chính hiệu, người có khí cơ kém nhất thì cũng ở vào khoảng tầng tám mươi, đa số thì đều ở trên tầng chín mươi.

Khí cơ càng cao, cực hạn của mấy thiên sư này càng gần.

Sau Trương Đạo Lăng, ngoài Trần Thanh Đế cải tử hoàn sinh trong đoạn lịch sử bị xóa đi kia là có khả năng đã đột phá khí cơ tầng chín mươi chín, cũng chẳng còn ai làm được như vậy nữa.

Bây giờ Bạch Tử Khâm lại đột nhiên nói đến, cái này có khả năng không phải là cực hạn, Phong Thần thật ra là có vết tích để mà lần theo, chính là có cơ hội.

Mấy đại lão huyền môn này sao mà không kích động cho được chứ?

Điều này thì chẳng phải là sự mê hoặc to lớn gì đối với mấy thầy phong thủy bình thường, nhưng đối với bọn họ mà nói thì chính là gần với khát vọng trong gang tấc.

“Bắt đầu đấu giá đi!”

“Ta nhất định phải giành được, kẻ nào giành với ta, ta diệt kẻ đó.”

“Cho dù là Long Hổ Sơn giành với ta, ta cũng phải chơi tất tay!”

...

Mọi người nhao nhao bàn tán, vội đến không thể đợi được mà muốn đấu giá ngay, tranh đoạt cho được cuốn Phong Thần Chi Bí này.

Tuy nhiên, sau khi nhử cho mọi người thèm thuồng xong, Bạch Tử Khâm lại lên tiếng nói: “Cuốn Phong Thần Chi Bí này mà bảo vật trấn cửa của phái Phong Thần chúng tôi, hoàn toàn không thể đem ra đấu giá được. Chỉ có những tông môn gia nhập vào phái Phong Thần chúng tôi thì chúng tôi mới chia sẻ cho, đem một số nội dung trong cuốn chép tay này lần lượt tiết lộ cho mọi người.”

Câu nói này của Bạch Tử Khâm chớp mắt đã châm lên nộ hỏa của không ít thiên sư phong thủy, những người có mặt ở đây ai mà chẳng phải là chủ của một tông phái nào đó, làm sao mà chịu nỗi bị chơi xỏ như vậy?

“Làm cái trò gì vậy chứ? Không đấu giá thì đem ra đây làm gì?”

“Chơi ta sao? Không đấu giá, chẳng lẽ muốn ép ta phải cố cướp sao?”

“Phái Phong Thần đúng là quá tự cao tự đại rồi, thật sự cho rằng bản thân mình đã là người lãnh đạo của huyền môn rồi sao?”

...

Bàn tán rôm rả, cuối cùng mấy thiên sư phẫn nộ này không còn nhìn Bạch Tử Khâm nữa, mà đem ánh nhìn ném về phía chỗ ngồi hiệu chữ Thiên.

Đem ánh nhìn ném về chưởng giáo Long Hổ Sơn Trương Hàn Sơn và tôi.

Rõ ràng, bọn họ cũng biết rằng bản thân mình đạo hạnh không đủ, quậy không nổi lên được bọt sóng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK