Mục lục
Ma Y Thần Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kể từ đó, tôi chính thức trở thành truyền nhân đời thứ 17 của dòng họ Thiên sư, gia đình tôi thuộc dòng dõi Thanh Ma, pháp hiệu của ông nội là Thanh Ma Quỷ Thủ, nên ông đã đặt cho tôi pháp hiệu là Côn Luân.

Tôi hỏi ông tại sao lại là Côn Luân, ông nói, dòng dõi của gia đình tôi xuất thân từ núi Côn Luân. Có lẽ tôi sẽ là truyền nhân cuối cùng của phái Côn Luân. Côn Luân chính là nơi mà tất cả các thầy phong thủy ngưỡng vọng, ông hy vọng có một ngày tôi sẽ đặt chân lên đỉnh núi Côn Luân, hy vọng tôi sẽ thay đổi được phần nào vận mệnh của các phong thủy sư.

Tôi học các bí quyết phong thủy rất nhanh, ngay cả ông nội cũng không thể không khen ngợi tài năng của tôi.

Tôi nhớ ông nội đưa cho tôi một cuốn sách cổ gọi là “Hàm Long Kinh”, ông nội nói ông đến 35 tuổi mới có thể thông hiểu đạo lý, nhưng đến năm 14 tuổi tôi đã thành thạo cách tìm kiếm long mạch.

Tôi phát cuồng về thuật âm dương và thuật phong thủy, không biết có phải vì thế mà tôi tương đối thu mình và ít bạn bè, ngoài ra tôi còn bị ảnh hưởng không ít bởi dân làng và những đứa trẻ đồng trang lứa luôn gọi tôi là người mang điềm gở.

Tôi đã quen với những điều này từ lâu nên đã không còn để ý gì nhiều nữa. Nhưng điều làm tôi khó chịu nhất là ông tôi cấm tôi, trước khi đủ 21 tuổi không được tự ý gieo quẻ, một khi phá giới sẽ kiếm củi 3 năm thiêu một giờ, và tôi sẽ phải chịu đại giới.

Điều này thực sự khiến tôi cảm thấy rất đau khổ. Tôi học được rất nhiều từ ông nhưng lại không thể áp dụng những gì đã học được. Sự bất lực và bất bình đó đang giày vò tôi mỗi ngày.

Tôi từng tận mắt chứng kiến đốm lửa trên vai ông Trương Tam, một trong số ít những người đối xử tốt với tôi, đang le lói dần dần ảm đạm.

Quả nhiên, không qua mấy ngày lúc ông ấy đang cày ruộng, bò nhà ông ấy bỗng nổi cơn điên, và ông đã bị bò húc đến c.h.ế.t.

Một lần khác, tôi nhìn thấy cô gái tôi thích - Trương Nhã mặt mũi hơi xanh xao và có một nốt ruồi nhỏ màu đỏ bên phải cách khóe miệng 2cm, có thể do nghiệp quả kiếp trước nên kiếp này số mệnh phạm vào tội dâ.m t.à. Vài ngày sau, khi trên đường tan học về nhà, cô ấy bị Nhị ngốc tử trong thôn kéo vào cánh đồng ngô c.ưỡng h.iếp.

Hôm đó tôi cảm thấy vô cùng đau khổ, cảm thấy mình dường như là kẻ tòng phạm.

Tôi không dám nhìn thẳng Trương Nhã, chỉ có thể nhìn lén cô ấy từ xa. Khi tôi nhìn thấy ánh lửa lập lòe, dường như có ngọn gió phả vào ánh lửa trên vai trái của cô ấy, tôi hiểu rằng cô ấy không thể chịu đựng được sự tủi nhục này và có ý định t.ự t.ử.

Không thể nhịn được nữa, tôi bí mật đến tìm gặp bố của Trương Nhã và bảo ông ấy phải để ý nhiều hơn đến Trương Nhã, nếu có thể thì hãy trói cô ấy lại, nếu không cô ấy có thể sẽ không chịu được mà làm chuyện dại dột. Trương Nhã đã được cứu nhưng tôi thì lại bị ốm nặng.

Tôi phải nằm liệt giường, đau đầu, sốt, nôn mửa, tiêu chảy, thậm chí hôn mê.

Mãi đến ba ngày sau tôi mới tỉnh dậy và khi tỉnh dậy tôi nhận được một tin khiến tôi gần như sụp đổ. Năm đó tôi 18 tuổi và tôi vĩnh viễn mất đi người ông mà tôi yêu thương nhất.

Theo lời kể của mẹ tôi, một ngày sau khi tôi bị bệnh, ông nội đã một mình đi vào bãi tha ma của những người không rõ danh tính ở sau núi. Ông tự tìm cho mình một vị trí có phong thủy xấu nhất, đào cho mình một cái hố và tự chôn sống mình.

Không ai biết ông nội đã tự chôn sống mình bằng cách nào, nếu không phải do giấc mơ của mẹ tôi thì có lẽ cả đời này ai cũng không biết ông nội đã qua đời.

Ngày hôm đó, tôi quỳ trước gò đất đắp lên thân thể ông tôi. Đó thậm chí còn không được tính là một nấm mồ hoàn chỉnh, tôi quỳ khóc ở đấy một ngày một đêm thì ngất đi.

Tôi biết rằng, ông nội làm như vậy là để cứu tôi. Ông đã dùng chút sinh cơ cuối cùng của mình để đổi lấy sinh mệnh của đứa cháu trai này.

Việc này đã đem đến đả kích rất lớn cho tôi, khiến tôi cảm thấy tôi chính là h.ung thủ đã h.ại c.hết ông nội.

Kể từ đó, tôi bỏ học, cũng không ra khỏi nhà, tôi sống trong ngôi nhà cũ của ông nội, làm bạn cùng tôi chính là những bí kíp về phong thủy mà ông nội để lại.

Ngoài những gì ông để lại cho tôi, còn có một thứ đem đến nguồn động lực sống cho tôi.

Đó là cô vợ trên danh nghĩa của tôi, Diệp Hồng Ngư.

Đây là nguyện vọng lớn nhất của ông nội khi sinh thời, ông hi vọng rằng tôi có thể lấy được cô ấy làm vợ, ông nói chỉ có cô ấy mới là người có thể hóa giải số mệnh của tôi.

Cuối cùng ngày sinh nhật thứ 21 của tôi cũng đến, một chiếc Mercedes-Benz trị giá mấy trăm vạn mà từ trước tới giờ tôi chưa từng thấy qua đỗ lại trước cửa nhà tôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK