Tôi muốn tiến về phía trước, nhưng một luồng khí cơ vượt xa mức tôi có thể chịu đựng được đã chặn tôi. “Đừng tới gần, mẹ chỉ cần nhìn con như vậy là đủ rồi.” Bà vừa nói vừa giơ tay vuốt nhẹ vào không khí. Bà vuốt nhẹ vào không khí như thể vuốt ve mặt tôi. Thời gian lúc này như ngừng lại, đây là sự dịu dàng hiếm có của cặp mẹ con đã nghìn năm không gặp. “Con ta, đi đi. Mẹ chỉ cần nhìn con một lần thôi đã mãn nguyện rồi. Con hãy ra ngoài và rời khỏi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.