Mục lục
Ma Y Thần Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiển nhiên linh trí của con đại xà này rất cao, nó nghe hiểu được lời tôi nói, quay về phía tôi gật gật đầu.

Nhưng tôi không yên tâm, nên đốt một lá bùa khế ước, sau khi biểu đạt rõ ràng suy nghĩ của tôi cho nó hiểu, tôi mới xoay người đi ra sơn động.

Đi ra ngoài Long Môn, một trận gió lạnh thổi qua, tôi mới nhận ra đằng sau lưng tôi đã ướt đẫm mồ hôi.

Vừa rồi ở trên núi có một luồng uy áp quá lớn khiến thần kinh tôi luôn trong trạng thái căng chặt.

Tuy nhiên uy áp không phải đến từ con Thanh Xà kia mà là đến từ chỗ sâu trong núi Thanh Long, tôi vẫn luôn cảm thấy, trong núi sâu có một đôi mắt đang nhìn tôi chằm chằm.

Vị chủ nhân núi Thanh Long này, tuyệt đối không phải là người tôi có thể chọc vào lúc này.

Bước nhanh xuống núi, trở lại cửa hàng ở phố Tiểu Phong, suy nghĩ 2 tiếng đồng hồ, nghĩ ra được một biện pháp vẹn toàn, sau đó mới an tâm đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau tỉnh dậy, tôi lấy ra trang phục đã chuẩn bị xong, mặc vào một bộ thanh y cổ xưa, đầu đội đấu lạp, trên vai cõng một thanh kiếm đào to rộng, đi đến núi Thanh Long.

Đi tới dưới núi Thanh Long, tôi âm thầm líu lưỡi.

Chân núi tụ tập rất nhiều người, dòng người xô đẩy náo nhiệt, có người ánh mắt cuồng nhiệt, có người vẻ mặt chờ mong, cũng có người chỉ đơn giản là đến xem trò vui. Còn có nhân viên an ninh đến duy trì trật tự, kéo dây kiểm soát quần chúng ở vòng ngoài.

Trừ cái này ra, chân núi còn đậu rất nhiều siêu xe, hiển nhiên sự kiện Diệp gia đóng Long Môn kén rể thu hút không ít nhân vật có danh tiếng.

Tôi hơi khom khom thân mình, hơn nữa một thân ăn mặc của tôi thoạt nhìn như là một cao nhân thần bí khó lường nào đó, cho nên tôi trực tiếp đi vào trong.

Đi vào thềm đá tôi nhìn thấy khoảng mười mấy vị thầy phong thủy đứng ở đây, một đám chuẩn bị đầy đủ trang bị, pháp khí như chuẩn bị nghênh đón đại địch. Trừ Thẩm Sơ Cửu và Hồ Tam Đao, ngoài ra tôi cũng không nhận ra được vị nào ở đây.

Gia đình Diệp Thanh Sơn đều ở đây, Diệp Thanh Sơn đang chào hỏi các thầy phong thủy đó, mà Diệp Hồng Ngư và Hứa Tình đứng ở bên cạnh.

Hôm nay Diệp Hồng Ngư ăn mặc đến phá lệ xinh đẹp, nàng mặc một chiếc váy dài màu xanh lục làm nổi bật lên sự trẻ trung xinh đẹp của thiếu nữ, nhưng cũng phảng phất một tia khí chất thành thục.

Cô không đặt lực chú ý nằm trên người những thầy phong thủy đó, mà nhìn chằm chằm xuống dưới chân núi.

Cô ấy không nhận ra tôi trong trang phục này, mà vẫn đang đợi tôi.

“Thanh Sơn, giờ lành chuẩn bị tới rồi, mau chuẩn bị bắt đầu đi.” Thẩm Sơ Cửu mang danh là thầy phong thủy số một Tây Giang trực tiếp ra lệnh.

Diệp Thanh Sơn gật đầu, ôm quyền về phía các thầy phong thủy: “Cảm tạ các vị tiên sinh đáp ứng lời mời đến đây, con gái Diệp Hồng Ngư cũng đã đến tuổi bàn chuyện cưới hỏi. Mọi người cũng biết, con gái tôi từng đính hôn cùng với cháu trai của Thanh Ma Quỷ Thủ Trần Hoàng Bì. Tuy rằng đã từ hôn, nhưng vì kính trọng người đã khuất nên tôi vẫn muốn cho một cơ hội cạnh tranh công bằng.”

Dừng một chút, Diệp Thanh Sơn lại tiếp tục: “Núi Thanh Long xưa nay luôn nguy hiểm khó lường, nay Long Môn lại mở ra không phải điềm lành, sợ là sẽ mang tai họa đến cho thành phố Tây Giang. Diệp gia tôi thân là người phú quý số một Tây Giang phải có trách nhiệm che mưa chắn gió cho Tây Giang. Cho nên hôm nay mượn việc đóng Long Môn làm khảo hạch, người có thể đóng Long Môn thành công sẽ có quyền quyết định ai sẽ làm rể Diệp gia.”

Diệp Thanh Sơn không hổ là người của tầng lớp thượng lưu, chuyện nhà mình nhưng lại có thể nói thành chuyện của xã hội một cách đường hoàng như vậy.

Mọi người phụ họa vỗ tay, rất nhanh đã tiến hành phân chia bè phái.

Có 7-8 người đứng về phía Thẩm Sơ Cửu, đều là những thầy phong thủy có chút danh tiếng, bọn họ đều là đến để tráng thế lập uy cho Thẩm Sơ Cửu, đương nhiên là muốn tác thành Diệp Hồng Ngư cùng Thẩm Bách Tuế.

Hồ Tam Đao bên này cũng không tệ, cũng có 5-6 người đứng bên cạnh, cũng là những thầy phong thủy có tiếng ở Tây Giang, tuy thanh thế không lớn như Thẩm Sơ Cửu nhưng cũng có thể nhìn ra, chú Đao vì tôi mà vẫn luôn bận rộn khắp nơi.

Còn dư lại còn 4-5 người tự thành một phái, cơ bản là đều đến xem náo nhiệt, đương nhiên không loại trừ có người tự nhận thực lực rất mạnh muốn tự mình đóng Long Môn cưới Diệp Hồng Ngư.

Mà tôi đứng trong đám người này, cũng không nổi bật gì.

“Giờ lành đã đến, các vị tiên sinh hãy hiển lộ thần thông đi, chúc chư vị mã đáo thành công!” Diệp Thanh Sơn nhìn vào chiếc đồng hồ trăm vạn rồi nói.

Nói xong, ông ta liền dẫn Diệp Hồng Ngư và Hứa Tình lui xuống mấy bậc thang, hiển nhiên cũng là kiêng kỵ uy danh núi Thanh Long.

Diệp Hồng Ngư có chút uể oải ỉu xìu, đôi mắt đẹp hiện rõ vẻ thất vọng.

“Hồng Ngư, tỉnh táo một chút, nơi này toàn là những người có quyền và các thầy phong thủy danh tiếng, con đang nghĩ linh tinh gì đấy? Chẳng lẽ con còn nhớ đến tên phế tài Trần Hoàng Bì kia?” - Diệp Thanh Sơn nhìn ra tâm tư của con gái mình, nhẹ giọng quở trách.

Diệp Hồng Ngư đành phải thu hồi suy nghĩ, hướng mắt nhìn lên trên Long Môn.

Dẫn đầu ra trận không phải Thẩm Sơ Cửu hay Hồ Tam Đao mà là một người đàn ông khoảng 40 tuổi đứng cạnh tôi.

Người đàn ông râu quai nón, vẻ mặt dữ tợn, vừa nhìn đã biết là nhân vật tàn nhẫn.

“Hahaha, để Vương lão nhị ta thử xem núi Thanh Long này có thật sự quỷ dị như trong truyền thuyết không? Nói không chừng một lão quang côn (độc thân) như ta biết đâu lại có thể ôm thiên kim đại mỹ nhân về nhà?” - Hắn tự tin bước ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK