Chiêu này của Diệp Thanh Sơn có thể nói là một mũi tên trúng hai đích, đóng cửa Long Môn có thể bình ổn tai họa còn có thể làm những thầy phong thủy câm miệng đó lấy thực lực ra nói chuyện.
Sau khi biết được đại khái tình hình, tôi bất đắc dĩ lắc đầu, Diệp Thanh Sơn và Thẩm Sơ Cửu nào biết, tai hoạ của Diệp gia không đến từ núi Thanh Long mà từ Thanh Khâu Mộ?
Nhưng mặc kệ nói gì, nếu so thực lực chọn rể, thì tôi liền có cơ hội rồi.
Hơn nữa chuyện đóng Long môn cùng với Diệp gia có quan hệ không lớn, tôi cũng không cần lo lắng phá hỏng quy củ của ông nội, yêu cầu duy nhất là phải làm thế nào giấu được thực lực của mình mà còn có thể đóng được Long Môn để qua mặt được các thầy phong thủy ở đó.
Sau khi có ý tưởng, tôi quyết định đêm nay một mình lên núi Thanh Long thăm dò một chút, xem thử Long Môn mở ra rốt cuộc là chuyện gì.
Chuẩn bị một buổi trưa, tám giờ tối, tôi mang theo đầy đủ các pháp khí một mình lên núi Thanh Long.
Núi Thanh Long là đệ nhất cấm địa của thành phố Tây Giang, thậm chí là cấm địa của cả vùng Hoa Tây. Truyền thuyết về nơi này nhiều vô số, đã từng có không ít người tự xưng là đại sư phong thủy và đội khảo cổ đi vào, nhưng căn bản chỉ có đi mà không có về.
Gần đây nhất vào mười mấy năm trước, có một tên tội phạm giết người không còn đường chạy mà phải trốn vào núi Thanh Long. Hắn là người duy nhất có thể đi ra từ núi Thanh Long. Nhưng không phải hắn tự mình đi ra mà là được “đưa” ra ngoài.
Nghe nói tên đào phạm này trốn vào núi, sáng hôm sau người ta liền thấy hắn nằm sấp dưới chân núi. Người ta lật hắn lên thì thấy hai mắt hắn bị khoét đi, lục phủ ngũ tạng cũng bị đào rỗng, cách chết cực kì đáng sợ.
Việc này càng truyền đi càng quỷ dị, người ta đồn đoán rốt cuộc người trên núi Thanh Long là thần thánh phương nào, có người nói là chân long, có người nói là người trong quan được chín rồng kéo, cũng có người nói ở đó có một vị cao nhân...
Có nhiều ý kiến khác nhau nhưng điều này trước sau vẫn là một bí ẩn, một bí ẩn trong hàng nghìn năm.
Cẩn thận suốt quãng đường, cuối cùng tôi cũng đặt chân đến thềm đá của núi Thanh Long.
Chân núi cao 499m, đây là nơi người có thể đi tới, người nào gan lớn còn có thể tới đây hái thuốc, tìm bảo bối, sẽ không có gì nguy hiểm.
Mà khi tôi lên đến mét thứ 500, tôi nhìn thấy một cánh cổng nguy nga.
Không hổ được xưng là Long Môn, cánh cửa này được điêu khắc một cách tinh xảo, trên cửa đá khắc chín con Thanh Long sống động như thật, cực kì uy nghiêm, làm người khác nhìn vào không thể không tự giác cúi đầu trước nó.
Ở phía trên Long Môn, có một khối bia đá màu xanh, trên bia có khắc mười hai chữ: “Người sống chớ tiến, người chết chớ táng, âm hồn chớ quấy rầy.”
Thấy cảnh này tôi cũng âm thầm cứng lưỡi, nói ra quả thật rất dọa người, đặc biệt là buổi tối, từng trận gió lạnh quất qua người khiến người ta có cảm giác như là đi qua một thế giới khác.
Tôi không vội vã đi vào, mà là tiếp tục quan sát cửa đá uy nghiêm này.
Cửa đá nguyên bản là được đóng kín không một kẽ hở, nhưng lúc này cửa lại bị đẩy ra tầm một mét, không biết là từ bên trong đẩy ra có thứ gì đó từ trong núi ra hay là từ bên ngoài kéo ra.
Nhưng mặc kệ nói thế nào, tôi cũng không thể nào không bội phục, Thẩm Sơ Cửu không hổ là thầy phong thủy số một Tây Giang, có thể tính ra Long Môn mở, thực lực của hắn cũng không tầm thường. Tôi cũng không tin Long Môn là hắn cố ý mở ra, hắn chưa có năng lực như vậy và tôi cũng không.
Ở trên Long Môn, trừ chín con Thanh Long ra, còn có khắc hai hàng chữ, kiểu chữ viết này cực kỳ quỷ dị, ngay cả người đọc qua nhiều sách như tôi cũng không thể nhận ra được hết.
Tôi đại khái xem hiểu được mấy chữ: Sinh, tử, tình, kiếp, chú, phong.
Nghiên cứu một hồi, phát hiện không thu hoạch được gì, tôi quyết định đi vào trong xem chuyện gì đã khiến Long Môn mở ra, bởi vì nếu không hiểu rõ được tình huống, có khả năng sẽ không đóng Long Môn lại được.
Trước khi vào trong, tôi thắp ba nén hương trước Long Môn, khấn: “Tiểu bối có sự tình quan trọng cần làm, vô tình mạo phạm tiền bối, nếu như quấy rầy, thỉnh tiền bối chớ trách.”
Nói xong, tôi châm một ngọn đèn dẫn đường, chậm rãi đi vào bên trong.
Vừa mới bước vào, tôi liền cảm giác được một luồng gió lạnh thổi tới. Bấc đèn của đèn dẫn bị thổi đến lúc ẩn lúc hiện có thể tắt bất cứ lúc nào. Làm tôi một cử động nhỏ cũng không dám, nếu như đèn tắt, đêm nay tôi có đợi ở đây bao lâu, người bên trong cũng không cho tôi vào.
Cũng may, trận gió này rất nhanh đã tan đi, đèn dẫn đường cũng khôi phục lại bình thường.
Tôi nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục đi vào bên trong.
Mới đi vào không được hai bước, tôi đã cảm nhận được cách đó không xa có một luồng uy áp cực mạnh, ngay sau đó, một con thanh xà hình thể cực đại vọt ra ngoài.
Con thanh xà này to bằng eo người lớn, dài 7-8m, to hơn cả con đại xà từng xuất hiện ở nhà Hồ Tam Đao.
Nhưng nó không tấn công tôi mà đứng thẳng lên, có tư thế như chuẩn bị bay lên.
Tôi chỉ hoảng loạn một lúc nhưng sau đó tôi rất nhanh đã bình tĩnh lại, thậm chí giây tiếp theo còn nở nụ cười, cười thật lòng.
Long Môn này tôi định rồi!
Chỉ thấy con thanh xà này phun đầu lưỡi, như có lời muốn nói.
Nó muốn hướng tôi thảo phong!
Cái gọi là thảo phong, đó là có một ít động vật tu vi cực cao, sau khi tu hành có đột phá sẽ tìm người thảo phong, những động vật thường thấy sẽ là ngũ vị thường tiên cùng đại xà, khi tu vi của chúng nó tới một cảnh giới nhất định sẽ cố ý xuất hiện trước mặt con người rồi hỏi là chúng nó giống người hay giống cái gì. Ví dụ như Hoàng Đại tiên, nó sẽ cố ý bắt chước một vài động tác của con người, nếu như người được hỏi nói nó là Hoàng đại tiên, vậy thì nó sẽ thảo phong thất bại, tu vi giảm đi.
Mà người bị thảo phong một khi nói nó nhìn giống người, nó sẽ thành công thảo phong, hóa hình thành tiên.
Con thanh xà này hiển nhiên đang chuẩn bị tiến vào giai đoạn thảo phong, muốn hóa rồng, cho nên mới cố ý mở Long Môn ra hấp dẫn người tiến vào để thảo phong!
Tôi không thể để nó bây giờ liền thảo phong thành công, nếu như vậy, ngày mai tôi liền không thể vượt qua được cuộc thi này.
Vì vậy tôi nói với nó: “Ngươi nghe ta nói, ngươi tu hành không dễ dàng gì. Đại xà nhập giang thành giao, nhập hải thành long (nhập sông biến thành giao long, nhập biển mới chân chính hóa rồng). Ngày mai ngươi giúp ta đóng Long Môn, xong việc ta mang ngươi ra biển hóa rồng!”