“Ba, ba đừng nói nữa, anh Hoàng Bì cũng do tình thế ép buộc mà thôi, đánh không lại thì kiểu gì cũng không thể tự đâm đầu vào chỗ chết chứ?” Hồng Ngư nói đỡ thay tôi, đồng thời cũng nháy mắt với tôi, ra hiệu cho tôi đi trước. Diệp Thanh Sơn đẩy Diệp Hồng Ngư sang một bên, chỉ vào mũi tôi mà mắng: “Trần Hoàng Bì, cậu có phải chỉ biết nói khoác thôi đúng không? Nói nghe còn hay hơn cả hát, còn nhất định phải chiếm được một danh ngạch, cậu chiếm ở đâu?...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.