Một tấm gương trời treo giữa trời sao, soi sáng ngàn vạn dặm nhân gian. Gương trời treo lơ lửng trên cao, uy chấn nhân gian. Tất cả mọi người đều nhìn về phía tấm gương trời thần bí kia, bao gồm cả tôi. Mà tấm gương trời đó không phải soi ra sơn hà cẩm tú của nhân gian, mà chỉ soi ra một mình tôi. Lúc này, bên trong tấm gương trời xuất hiện một bóng người. Dáng người gầy gò nhưng đội trời đạp đất, tay cầm Nhân Hoàng Long Kiếm, đạp trên trăng sáng, nắm chặt tinh tú. Tôi ở bên trong
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.