Nó hướng về phía tôi nhe răng trợn mắt gầm vài tiếng, sau đó nhanh như chớp bỏ chạy.
Con Hoàng Bì Tử này với con đâm trúng xe của Diệp Hồng Ngư không giống nhau, lông của nó pha màu xám trắng
Hiển nhiên nó là con cái, tôi đoán nó cùng với con lúc trước hẳn là một đôi.
Da lông đều biến sắc, còn lớn như vậy, hiển nhiên là đã khai linh trí, tu luyện cũng không dưới trăm năm.
Tôi không đuổi tận giết tuyệt nó không phải vì sợ nó, chủ yếu là loài Hoàng Bì Tử này cực kì thù dai, giết được một con, nhưng nó còn vô số con cháu.
Mà tôi lập tức liền phải rời khỏi đây, tôi không muốn lại mang tai họa đến cho mẹ và thôn dân.
Tôi mang tới một chén nước, đem Trấn Yêu Phù đốt thành tro rồi hòa vào trong nước cho Tống Diệu Diệu uống, một lúc sau thì cô ấy tỉnh lại.
Cô ấy có chút bối rối như lọt vào sương mù, không nhớ chuyện gì đã xảy ra. Tôi cũng không nói cho cô ấy biết về việc bị Hoàng Đại tiên bám vào người, sợ doạ cô ấy.
Chờ Tống Diệu Diệu đi rồi, tôi mới tìm chỗ ngôi mộ mà con Hoàng Bì Tử kia trộm đồ chôn trả lại, thứ này tôi không thể đụng vào, một khi giữ lại cũng không đoán trước được sẽ xảy ra chuyện gì.
Về đến nhà, mẹ tôi vẫn ngồi trong phòng ngẩn người, lúc này bà mới ý thức được tôi là người được chọn của ông nội.
“Mẹ, con cũng không có nhiều lời để nói, kỳ thật ông nội đã giúp con chọn sẵn con đường phải đi. Con phải rời khỏi thôn, về sau có cơ hội con nhất định quay về báo đáp người.” - Tôi quỳ gối trước mặt mẹ, vành mắt ửng đỏ.
Tôi cần thiết phải mau chóng rời đi, không còn thời gian để nói quá nhiều.
Vận mệnh của tôi và Diệp Hồng Ngư là gắn liền với nhau, ở trong thôn mẫu Hoàng Bì Tử hạ sính lễ cho tôi, Diệp Hồng Ngư bên kia không chừng cũng gặp nạn, tôi phải đi xem xem.
Mẹ tôi giản dị cả đời, không được tiếp xúc nhiều với văn hóa, lúc này đây đột nhiên như là biến thành một người thâm minh đại nghĩa.
“Hồng Bì, đi đi, đừng làm cho ông nội của con mất mặt.” Ánh mắt mẹ tôi kiên định nhìn về phương xa.
Lấy xong hành lý, tôi lập tức rời đi.
Tôi không dám quay đầu lại, sợ chính mình sẽ bật khóc.
Mới đi ra sân nhà, giọng nói của mẹ đột nhiên vọng từ trong nhà: "Nếu được thì chờ về sau yên ổn rồi, dẫn cô gái trong thành phố kia về để mẹ gặp, kì thật mẹ cũng rất thích con bé, thật hoạt bát.”
Giờ khắc này, mẹ tôi rốt cuộc cũng nó ra lời trong lòng, lúc trước bà không thừa nhận là vì muốn giữ mặt mũi cho tôi.
Tôi một câu cũng không nói, bước chân càng nhanh hơn.
Đi ra đến cửa thôn, nước mắt rốt cuộc ngăn không được mà chảy xuống.
21 năm cuộc đời, lần đầu tiên xuống núi, lẻ loi một mình, không biết con đường phía trước gian nguy thế nào, không biết mẹ già có cả đời an khang hay không.
Ngồi tàu hỏa hơn 5 tiếng đồng hồ, cuối cùng tôi cũng đến thành phố Tây Giang.
Đi vào thành phố lớn, tôi mới phát hiện ra năng lực thích ứng của mình rất mạnh, có lẽ là hồi bé bởi vì từ chỗ ông nội kể lại nơi phồn hoa là nơi như thế nào, rất nhanh tôi đã tìm được một con phố cũ.
Phố này gọi là phố Tiểu Phong, là một con phố chuyên buôn bán đồ táng, có thể thuê việc xử lý tang sự, cũng có thể tìm đến xem sự, xem bói.
Xem ra thành phố lớn cũng không phải hoàn toàn không có người tin vào phong thủy như Diệp Thanh Sơn nói.
Nhưng khi dạo xung quanh một vòng, tôi phát hiện đại bộ phận xem bói đều là bịp bợm giang hồ, không gặp được cao nhân.
Vừa lúc ở chỗ sâu trong phố Tiểu Phong có cửa hàng muốn chuyển nhượng, tôi liền liên hệ chủ nhà mua lại, rốt cuộc làm gì thì làm cũng phải có chỗ đặt chân.
Tổng cộng tiêu hơn 11 vạn (400tr), lúc rời nhà, tôi đem theo 20 vạn (hơn 700tr). Nhưng 100 vạn tiền Diệp gia từ hôn, một phân tôi cũng không động vào, số tiền tôi đem theo là tiền ông nội để lại cho tôi.
Thu xếp xong xuôi, tôi liền dựa vào địa chỉ Diệp Hồng Ngư để lại cho tôi mà tìm được Diệp gia.
Tuy có chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng khi nhìn thấy đại trạch Diệp gia, tôi vẫn kinh ngạc muốn rớt cằm.
Cảm nhận đầu tiên của tôi là lớn, thứ hai là vô cùng lớn.
Chỗ này đã không thể gọi là biệt thự, quả thực phải gọi là trang viên.
Mà khi tôi nghiêm túc đánh giá lại một lần nữa, lại bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu.
Tôi bị lừa rồi. Nếu thật sự Diệp Thanh Sơn không tin vào phong thủy thì không có khả năng lại xây nhà ở chỗ này. Bởi vì nếu không có một phong thủy sư mạnh chỉ điểm, Diệp Thanh Sơn căn bản không thể nào xây nhà ở đây.
Tòa trang viên này được xây dưới chân núi, sau lưng là núi Thanh Long nguy nga
Núi Thanh Long rất nổi tiếng trong giới phong thủy, nghe đồn vào thời nhà Tống, nơi này từng phát sinh hiện tượng Thanh Long kéo quan.