Diệp Hồng Ngư sắp xếp lại từ ngữ một chút, nói với tôi: “Cô ta hẳn tên là Âm Cô, em cũng không biết cô ta tại sao lại gọi em là chủ nhân, có điều cô ta đối với em rất tốt, chuyện gì cũng đều nghe theo em. Huyền khí trên người em cũng là cô ta cho em, anh Hoàng Bì, anh nhìn này.” Vừa nói, cô ấy vừa kéo cổ áo xuống, trên ngực cô ấy có một hình vẽ màu đỏ máu. Hình vẽ này trông giống như hình xăm, nhưng tuyệt đối không phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.