Tô Thanh Hà lạnh lùng nhìn về phía lão ta: "Câm miệng! Đồ vô dụng, được việc thì ít mà hỏng việc thì nhiều, suýt chút nữa làm hỏng chuyện của ta.” Nói xong cô ta nhìn về phía người đàn ông lạnh lùng kia. Nói với giọng điệu ôn hòa hiếm thấy: "Cảm tạ vị đạo hữu này vừa nãy ra tay tương trợ, Bát Thi Môn Tô Thanh Hà nợ ngươi một ân tình.” Người đàn ông lạnh lùng không đáp lại cô ta mà vẫn bình tĩnh uống rượu. Điều này làm tôi có chút khó hiểu,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.