“A, anh Hoàng Bì, cái miệng này của anh cũng học được thói xấu rồi, không được phép nói với những người con gái khác như vậy.” Cô ấy ghé vào tai tôi, nhẹ giọng nói. “Sẽ không đâu.” Tôi rất kiên quyết, đây cũng là lời hứa của tôi với cô ấy. Không chỉ vì cô ấy đã cứu tôi, mà bởi vì cô ấy là vợ tôi. Vừa rồi, người phụ nữ áo đỏ kia nói rằng, tôi mượn dương thọ của Diệp Hồng Ngư mới sống tiếp được, tôi không biết đây có phải là chiêu ly...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.