Tần Kiên dừng xe tại chỗ hơn mười phút mới thở phào nhẹ nhõm, dùng đôi tay vẫn đang mềm nhũn nắm chặt vô lăng. Vốn dĩ chỉ cần lái xe ba mươi phút là đến bệnh viện, nhưng anh ta lái mất một tiếng đồng hồ. Đến trước phòng bệnh, Tần Kiên nghe được cha mẹ của mình đang cùng người khác nói đùa, xem ra thật sự không có việc gì. Cánh cửa khép hờ, Tần Kiên vươn tay nhẹ nhàng đẩy cửa. Cha Tần là người đầu tiên nghe thấy động tĩnh, ngẩng cổ nhìn về phía...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.