“Nửa đêm nửa hôm, con lại chạy đi đâu vậy?” Khi Phương Giai Giai hồn bay phách lạc trở về nhà, cô ấy vừa bật đèn đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng của mẹ cô ấy. Nếu là trước đây, cô ấy nhất định sẽ đứng trước mặt mẹ cô ấy, nghe bà khiển trách cho đến khi miệng khô khốc, rồi bất lực phẩy phẩy tay bảo cô ấy về phòng. Nhưng hôm nay, Phương Giai Giai không liếc bà lấy một cái, thay giày sau đó lên lầu. Mẹ Phương thấy thế liền trợn tròn mắt phượng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.