Viên Dung xoạch một cái bay trên không trung, Trà Kha vội vàng đuổi kịp. Vu Hữu Dân thở phì phì thu thập dụng cụ pha trà, Thạch Lạn thấy vậy, nhẹ giọng nói, “Anh tức như thế thì có tác dụng gì?” “Cho nên mới càng nghĩ càng thấy giận,” Vu Hữu Dân càng tức hơn. Thạch Lạn sửng sốt, “Vậy sao?” “Đương nhiên.” Vu Hữu Dân bê dụng cụ pha trà, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Thạch Lạn, “Có một số việc rõ ràng chính là không đúng, rõ ràng chính là vì tư tâm của bọn họ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.