Thạch Lạn nghe vậy thì sờ túi của mình: “Tôi có thể mua cho cháu một món đồ chơi xe lửa nhỏ, khoảng 50 đồng, có muốn không?” Lâm Ức Lương nghe vậy thì hai mắt sáng ngời lên, xe lửa nhỏ 50 đồng đã rất đẹp rồi, vì thế vội vàng gật đầu: “Khi nào dẫn cháu đi?” “Không phải vừa rồi còn muốn hỏi thân phận của tôi sao? Sao bây giờ lại không hỏi tôi nữa, lại cảm thấy hứng thú với xe lửa đồ chơi rồi?” Thạch Lạn kéo hết rèm cửa sổ vào. Bóng tối...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.