"Hụ khụ khụ khụ!” Trần Nham co quắp nằm trên mặt đất, ra sức ho khan, cửa vẫn còn đang bị người bên ngoài dùng sức gõ đến vang dội! Anh ta quay đầu lại nhìn, chỉ thấy cô gái đó trần truồng nằm bên cạnh mình. Từ lúc tiếng đập cửa vang lên, tay của đối phương liền mềm nhũn, sau đó thì ngất đi. Trần Nham nuốt một ngụm nước bọt, duỗi đôi tay có chút run rẩy đi vén tóc của cô gái ra. Không phải là thúy Nhi! Cho dù không phải thì anh ta cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.