Đồng thời lúc này dường như tất cả mọi người ở học viện Linh Võ đều biết tin Tô Minh quay về.
“Anh Tô Minh! Ngày trước anh tu luyện ở đây sao?”, Quan Khuynh Thành có chút hiếu kỳ về học viện Linh Võ này.
“Che khăn lên đi, nhan sắc này của em…”, Tô Minh cười nói. Ngày xưa có câu ‘hồng nhan họa thủy’. Học viên ở học viện Linh Võ có thực lực thấp, tâm ý không vững. Quan Khuynh Thành xuất hiện ở đây với nhan sắc này, nếu như không che mặt lại thì dễ gây ra những phiền toái không cần thiết.
VietWriter.vn
“Hừm! Xinh đẹp cũng là cái tội sao?”, Quan Khuynh Thành hừ lạnh một tiếng, nũng nịu đắc ý nhưng vẫn ngoan ngoãn che mặt lại.
Rất nhanh…
“Tô Minh!”, những lãnh đạo cấp cao như Lâm Chân Võ xuất hiện đầu tiên, đặc biệt là Lâm Chân Võ vừa vui vừa vội vàng bước tới.
“Viện trưởng!”, Tô Minh nhìn về phía Lâm Chân Võ nói với vẻ tôn kính. Đây là thái độ cung kính xuất phát từ trong lòng. Lúc đó khi mới vào học viện Linh Võ, Lâm Chân Võ nhiều lần ra sức giúp đỡ anh nên khiến anh vô cùng cảm kích. Kể cả hiện giờ thực lực của Tô Minh mạnh hơn Lâm Chân Võ hàng chục triệu lần nhưng anh vẫn cung kính với ông ta.
“Tô Minh! Cậu không nên quay về”, Lâm Chân Võ thở dài một hơi, sau đó nén giọng nói: “Đối phương là người của thế giới Đại Thiên đấy, ở… Ở cảnh giới bán bộ Bất Tử”.
Nhắc đến cảnh giới bán bộ Bất Tử, trong ánh mắt ông ta toát lên vẻ kinh hãi từ tận xương tủy.
Cảnh giới bán bộ Bất Tử giống như ngọn núi lớn đè nặng xuống học viện Linh Võ khiến họ không thể thở nổi.
Sắc mặt của Tô Minh có chút kỳ quái.
Cảnh giới bán bộ Bất Tử?
Yếu vậy á?
Yếu đến mức khó tả thật.
Giai đoạn này mà giết những người ở Cảnh giới Thiên Diễn vòng thứ 1 như Lâm Yển không thành vấn đề chăng?
Cảnh giới bán bộ Bất Tử ư? Haiz, Tô Minh thấy cạn lời.