“Tôi nhận thua!”, Kim Thanh gần như bật khóc, âm thanh nghẹn ngào, bị dọa sợ.
Thế nhưng.
Trả lời Kim Thanh lại là một luồng khí xoáy.
Khí xoáy lập tức giết chết Kim Thanh, Kim Thanh bị biến thành một vũng máu, thần hồn cũng hóa thành hư vô.
VietWriter.vn
Nếu nhận thua đã có thể sống sót thì còn báo thù cái gì?
Sư tôn suýt chút đã chết rồi, gia tộc Kim Bằng Thái Cổ là đầu sỏ gây ra, lại dễ dàng bỏ qua như vậy sao? Ha ha ha…
Đừng nhìn thấy Kim Thanh vừa nãy bị dọa sợ bật khóc, gương mặt xinh đẹp lại có cảm giác như hoa lê trong mưa, nhưng Tô Minh rất rõ ràng, đây là cảm xúc và vẻ mặt Kim Thanh khi cô ta biết thực lực cách biệt xa cả vạn dặm, nếu như đổi lại thực lực anh không bằng Kim Thanh thì sao? Ha ha… Ước chừng bản thân sẽ bị Kim Thanh dùng một tay đập nát thịt mất.
Mà trong lúc Tô Minh giết Kim Thanh thì đám người Kim Lưu trên thực tế cũng có chút ít cơ hội cứu được Kim Thanh nhưng cũng không dám cứu.
Không ai là không sợ chết!
Ngay sau đó.
Còn chưa kịp đợi mọi người chớp mắt thì Kim Lạc cũng bị đánh thành hư vô. Chết!
Tô Minh tùy tiện đã đánh chết hai con kiến rồi.
Sau đó, ánh mắt Tô Minh lại nhìn sang đám người Kim Nham và Tê Đằng, hai người này so với Kim Thanh và Kim Lạc còn đáng chết gấp vạn lần.
Tô Minh nhìn chằm chằm Kim Nham và Tê Đằng, lập tức hai người đều bị dọa sợ, trực tiếp ngất xỉu…
“Cậu Tô, Kim Nham và Tê Đằng này tội chết vạn lần, cậu muốn giữ lại tra tấn hay là muốn giết chết ngay bây giờ?”, Kim Lưu lên tiếng, ít nhiều cũng có chút e sợ và nịnh nọt.
Ngay cả Kim Lạc và Kim Thanh bị giết mà anh còn chẳng chút động lòng, đều có thể từ bỏ thì nói gì đến Kim Nham và Tê Đằng. Trên thực tế thì anh hận nỗi không thể băm hai kẻ này ra làm trăm mảnh. Bởi vì tất cả đều là do hai kẻ này gây nên.
“Xoẹt, xoẹt…”, Tô Minh không đáp lại mà tiện giơ tay lên. Hai đường kiếm quang kỳ dị đâm vào cơ thể của Kim Nham và Tê Đằng.
Vậy là xong rồi sao?
Đúng là xong rồi!
Bắt đầu từ hôm nay, hai kẻ này sẽ sống không bằng chết. Mỗi ngày sẽ đều đau khổ như có hàng chục ngàn con kiến gặm nhấm cơ thể họ.
Và sau bảy bảy bốn mươi chín ngày thì họ sẽ hóa thành đống xương trắng.