Anh trai sắp đến rồi.
Tô Ly nhanh bước đi về đại điện.
Trên đường đi Tô Ly bị rất nhiều người nhà họ Nguyên chỉ trỏ.
“Chết cười! Mọi người nghe thấy gì không? Trước đó vì muốn tranh đoạt vị trí người kế thừa gia chủ nên cô ta còn lôi anh trai ở hạ giới của mình ra, ha ha…”.
“Vị trí người kế thừa gia chủ cuối cùng vẫn thuộc về cậu chủ Nguyên Ương thôi! Ai có thể ngờ cậu chủ Nguyên Ương lại là chuyển thế của tử tướng thành Thi Ma chứ? Đúng là đáng sợ”.
Đọc tiếp tại TАмliπh247.vn nhé !
“Con gái riêng của gia chủ mà thôi! Nghe nói có thiên phú võ đạo yêu nghiệt, tiếc rằng đầu óc có vấn đề. Lần đầu đến mà còn tưởng mình có thể thật sự trở thành người kế thừa gia chủ sao?”
…
Tô Ly vờ như không nghe thấy. Cô nhanh bước đi về đại điện.
Cuối cùng cũng đến được đó.
Từ xa cô đã nhìn thấy bố mình là Nguyên Chấp đứng ở trong đó nhưng lại đứng đối lưng với cửa, dường như đang nhìn cái gì đó rất nghiêm túc.
Tô Ly đi vào trong, vừa định nói gì thì Nguyên Chấp quay đầu lại nhìn Tô Ly, ra ký hiệu: “Nói nhỏ chút, Nguyên Ương đang hấp thụ Nguyên mạch”.
Lúc này Tô Ly mới nhìn thấy ở cuối đại điện là một người thanh niên áo trắng khoanh chân ngồi đó tu luyện. Trên mặt đất mà hắn ngồi lộ ra ánh sáng với ba màu đỏ, tím, đen, sau đó được Nguyên Ương hấp thụ hết.
Tô Ly nhìn về phía Nguyên Ương, trợn trừng mắt, sắc mặt tái nhợt: “Cấp bậc Đại Đế trung vị hai chuyển rồi”.
Sao… Sao có thể?
Ngày hôm qua khi ở phòng thờ tổ, Nguyên Ương mới chỉ ở cấp bậc bán bộ Đại Đế trung vị.
Mới có một ngày…
Cấp bậc Đại Đế trung vị và bán bộ Đại Đế cách nhau một trời một vực mà.
Theo thống kê, trong đám yêu nghiệt siêu cấp nổi danh nhất cả khu vực Hỗn Độn thì đều mất mấy ngàn năm mới từ bán bộ Đại Đế trung vị lên được cấp bậc Đại Đế trung vị thật sự.
Cảnh tượng trước mặt quá đáng sợ.
“Thiên phú võ đạo của Nguyên Ương còn khủng khiếp hơn chúng ta tưởng tượng gấp mấy trăm lần. Hôm qua ở phòng thờ tổ là nó khiêm tốn, cho con và Nguyên Địch thể diện đấy. Nếu không, các con mà lấy ra chiêu bài của mình cũng không so được với nó đâu”, Nguyên Chấp cười, tự hào nói: “Nguyên Ương đã lập kỷ lục rồi, Nguyên Ương đã hấp thụ được Nguyên mạch”.
Trong giọng nói của Nguyên Chấp đầy vẻ nhiệt huyết.
Con trai của ông ta chắc là yêu nghiệt số một của cả khu vực Hỗn Độn này chăng.
“Hiện giờ vẫn chưa phải cực hạn, có thể vẫn tiếp tục tăng thêm cảnh giới, thậm chí… Thậm chí có thể mở ra dấu ấn chân linh của tử tướng thành Thi Ma tiền kiếp nữa”.
“Bố ơi! Anh trai Tô Minh của con mấy ngày nữa sẽ đến nhà họ Nguyên. Đến lúc đó cầu xin bố ngăn cản Nguyên Ương và Tô Minh xảy ra mâu thuẫn…”, trong giọng nói của Tô Ly đầy vẻ cầu xin và sợ hãi, giọng nói run rẩy: “Thật sự không được thì… Nếu hai người đấu nhau thì bố phải giữ tính mạng cho anh Tô Minh nhé. Con gái từ khi về nhà họ Nguyên chưa cầu xin bố chuyện gì, đây là yêu cầu đầu tiên của con đấy”.
“Ly Nhi! Con…”, ánh mắt Nguyên Chấp phức tạp, có chút bất lực. Ông ta định nói gì thì đột nhiên lúc này…