Chỉ là sau cùng hắn vẫn liếc Tô Minh thêm vài cái.
Có lẽ chỉ có bản thân hắn ta mới biết nơi sâu thẳm trong trái tim mình rốt cuộc có bao nhiêu tức giận và khinh bỉ.
“Nếu bổn tọa cưỡng chế yêu cầu đồng đội của con phải là cậu Nhạc thì sao? Bổn tọa phải có trách nhiệm với nhà họ Huyền", Huyền Tinh Bình nhìn chằm chằm Huyền Sơ Tình thật sâu, lạnh giọng nói.
“Chị, đừng lộn xộn nữa…”, sắc mặt Lạc Ngưng Nhi nháy mắt thay đổi, cô ta thực sự rất sốt ruột.
Biểu cảm của những người đang có mặt khác cũng thay đổi.
Tất cả đều dõi mắt nhìn về phía Huyền Sơ Tình.
Không thể giải thích được mà căng thẳng theo.
Không lẽ Huyền Sơ Tình còn muốn kiên trì?
“Chị…”, Lạc Ngưng Nhi gần như muốn khóc.
Sắc mặt Huyền Sơ Tình lại thêm trắng nhợt.
Im lặng.
“Sơ Tình, nếu thực sự không được, tôi không ngại đâu”, Tô Minh mở lời phá vỡ sự yên lặng, tham gia hay không tham gia bí cảnh đều không hề gì, đối với anh đều không quan trọng, nếu vì nguyên nhân là anh khiến Huyền Sơ Tình cùng người nhà bất hòa, đúng là được không bù mất.
Huyền Sơ Tình lại hít một hơi thật sâu, tinh thần vừa chuyển.
Trong tay liền xuất hiện một con dấu.
Là một con dấu không lớn.
Xem ra là một con dấu không có gì đặc biệt.
Nhưng khi Huyền Sơ Tình vừa lấy con con dấu, trong thoáng chốc, hơn mười người đang có mặt, ngoại trừ Tô Minh cùng Nhạc Diễn, những người còn lại, chỉ cần là thành viên của nhà họ Huyền cơ hồ toàn bộ đều nín thở giật mình kinh ngạc!
“Chị, chị đừng làm loạn nữa, chị… chị rốt cuộc muốn làm gì?”, giọng nói Lạc Ngưng Nhi rốt cuộc cũng mang theo tiếng nghẹn ngào, cơ thể xinh đẹp cũng bắt đầu run rẩy.
Huyền Sơ Tình không quan tâm tới cô ta, giờ phút này không phải là lúc diễn cảnh chị em tình thâm.
“Cô Bảy, con dấu này năm đó ông nội ban tặng cho con khi con đột phá cảnh giới Tiên Nhân, tác dụng của nó chính là thấy con dấu như thấy người đứng đầu gia tộc, tuy rằng chỉ có thể dùng một lần”, Huyền Sơ Tình mắt đối mắt với Huyền Tinh Bình, nghiêm túc nói: "Bây giờ con muốn sử dụng con dấu này, như vậy, con đã có thể tự mình quyết định bạn đồng hành của mình rồi chứ?”
Huyền Tinh Bình lặng im.
Nhưng khí tức quanh thân đã có chút dao động.
Cẩn thận nhìn lại có thể thấy dưới cơn thịnh nộ mà cơ thể của bà ta đang khẽ run lên.
Huyền Tinh Bình thực sự không ngờ tới Huyền Sơ Tình lại cương quyết như vậy!
“Có thể”, Huyền Tinh Bình lạnh lẽo đáp.
Vừa dứt lời, bà ta liền xoay người khẽ chắp tay với Nhạc Diễn: "Cậu Nhạc, khiến cậu phải cười chê rồi”.