Mục lục
Truyện Đỉnh Cấp Tông Sư - Tô Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong đôi mắt đẹp của Diệp Mộ Cẩn toát lên vẻ tiếc nuối, nói: “Lam Tuyết có vẻ đẹp không thua kém gì tôi đâu, thậm chí ở Đế Thành có rất nhiều người gọi cô ta là người đẹp số một”.


Xem ra Diệp Mộ Cẩn không biết gì về chuyện của Tô Minh và Lam Tuyết vào ba năm trước.



Copy từ web VietWriter


Diệp Mộ Cẩn cứ chậm rãi kể, còn Tô Minh thì ngồi yên lắng nghe.


“Thế lực đứng phía sau nhà họ Lam là nhà họ Hồng- thế gia võ đạo ở Huyền Linh Sơn”.


“Nhà họ Hồng có một cậu chủ để ý đến Lam Tuyết và muốn lấy cô ta làm vợ. Hôn lễ đã định ngày rồi, là lập đông năm nay, còn chưa đầy một tháng nữa thôi”.



Đọc tiếp tại VietWriter nhé !


“Nghe nói cậu chủ đó là một tên biến thái. Tôi chỉ nghe đồn rằng, hắn ta từng lấy sáu vợ, cuối cùng sáu người đó đều bị hắn ta dày vò đến chết, không có ai trụ được quá một năm cả”.


“Nếu như Lam Tuyết có được võ đạo thiên bẩm tuyệt thế thì cô ấy có thể dựa vào võ đạo của mình đến Huyền Linh Sơn cầu mong họ bảo vệ mình. Gia nhập vào một số tông môn và một số thế gia thì có thể bảo toàn được tính mạng cho mình”.


“Tiếc rằng cô ấy không có được võ đạo tuyệt thế, vì vậy số phận của Lam Tuyết đã định rồi”.


“Có được dung nhan tuyệt sắc mà không có được thực lực tuyệt đối thì sẽ gặp đại nạn thôi”.


“Mấy năm nay nhà họ Hồng thúc giục mấy lần rồi, họ muốn Lam Tuyết gả qua đó nhưng bố của Lam Tuyết- cũng là gia chủ tiền nhiệm thương xót con gái, mặc dù không dám đắc tội với nhà họ Hồng nhưng vẫn nghĩ cách để kéo dài thời gian”.


“Nhưng một tháng trước bố của Lam Tuyết là Lam Thiên Huy bị đột tử nên em trai của ông ta là Lam Lại trở thành gia chủ hiện giờ. Lam Tuyết không được bố mình bảo vệ nên muốn kéo dài thời gian cũng không được”.


“Nhà họ Lam đã bàn bạc xong xuôi với nhà họ Hồng, lập đông năm nay sẽ gả Lam Tuyết đi. Tính đi tính lại cũng chưa đầy một tháng nữa”.


“Nghe nói hiện giờ Lam Tuyết đã bị nhà họ Lam giam lỏng, vì họ sợ cô ấy sẽ bỏ trốn”.





Diệp Mộ Cẩn nói xong, Tô Minh thoạt nhìn dáng vẻ vẫn bình tĩnh nhưng từ tận đáy lòng anh có hai trạng thái cảm xúc: sát ý và may mắn.





Tô Minh chỉ mỉm cười, không phủ định mà cũng không khẳng định.


“Có thật à? Không phải anh muốn cướp dâu đấy chứ?”, Diệp Mộ Cẩn thấy Tô Minh không phủ nhận nên trừng mắt nói: “Tô Minh! Anh phải suy nghĩ cho kỹ đấy nhé! Nghe nói cậu chủ nhà họ Hồng là con độc nhất của gia chủ nhà họ Hồng đấy, còn là con lúc tuổi già của ông ta nữa, được cưng chiều hết nấc đó, nếu không thì đã không nuôi dưỡng hắn ta thành ra như này”.


“Vậy sao?”, Tô Minh lại

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK