Mục lục
Truyện Đỉnh Cấp Tông Sư - Tô Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Khánh Di nghe lời liền lấy một thanh kiếm cho Tô Minh, một thanh kiếm rất bình thường, không thể sánh được với thanh kiếm đen trong tay của Diệp Phù.


Một giây sau.


“Mời”, Diệp Phù khẽ khom người làm tư thế mời.



Copy từ web VietWriter


Sau đó.


Diệp Phù bỗng nhiên xuất kiếm.


Nhanh.


Rất nhanh.


Chỉ cảm thấy một cái bóng mờ màu đen xẹt ngang trong không trung.



Đọc tiếp tại VietWriter nhé !


Hầu như không thể nhìn rõ.


“U!”


Ngoài tốc độ cực nhanh, còn phát ra cả âm thanh, kiếm âm lanh lảnh lại thôi thúc, trong thôi thúc còn mang theo tiếng sấm nho nhỏ.


Đừng coi thường tiếng kiếm, kiếm âm cũng là một phần căn cơ để phán đoán kiếm pháp của một người mạnh hay yếu.


Chỉ xét từ kiếm âm thôi đã có thể biết được chiêu kiếm này của Diệp Phù rất mạnh, ít nhất, xét về lực tấn công là vô cùng mạnh, mạnh đến mức có thể chém đứt không khí, sắc bén đến mức chém sắt như bùn.


Một thanh kiếm như vậy khiến các học viên trông mà cảm thán không thôi, nên càng kích động hơn, thậm chí bọn họ còn nghĩ không biết chừng Diệp Phù có thể đánh bại Tô Minh.


Song.


Nửa nhịp hô hấp sau.


Tất cả mọi thứ như đứng yên lại.


Đứng hình.


Lọt vào mắt bọng họ là hình ảnh thanh kiếm của Diệp Phù dừng khựng ngay trước mắt Tô Minh khoảng một thước.


Mà thanh kiếm bình thường trong tay Tô Minh đã đặt vào cổ họng của Diệp Phù, chỉ còn cách một xíu nữa là đã cắt đứt cổ họng của anh ta.


Cái này…


Trong sân viện yên lặng như tờ, có rất nhiều người đã bị doạ cho muốn phát điên!!!


Đầu tiên, khi Diệp Phù xuất kiếm, Tô Minh còn chưa cử động, nói một cách khác, Tô Minh xuất kiếm sau Diệp Phù, nhưng kết quả trước mắt lại nói rõ rằng…


Nói rõ rằng, kiếm của Tô Minh còn nhanh hơn cả của Diệp Phù, nhanh hơn rất nhiều.


Hơn nữa, tất cả mọi người có mặt ở đó, hầu như chẳng có ai phát giác ra được Tô Minh xuất kiếm thế nào?


Quả thực là quá thần kỳ!


Càng đáng sợ hơn là, nếu kiếm của Tô Minh nhanh đến mức khó mà tưởng tượng được thì với tốc độ nhanh như thế anh ấy làm sao mà có thể khống chế được mũi kiếm vừa chạm đúng vào cổ họng của Diệp Phù được, lại còn chỉ cách có một chút xíu như vậy, lưỡi kiếm đã chạm sát vào da cổ của Diệp Phù như không hề có chút khoảng cách nào mà vẫn không làm cho anh ta bị thương.


Làm sao mà khống chế được kiếm pháp như vậy? Còn chuẩn xác hơn cả máy móc nữa?





Mà việc ăn uống, thì những món ăn có chất dinh dưỡng được nạp vào cơ thể hằng ngày, tích luỹ dần dần cũng sẽ bổ sung được chút khí huyết.


“Giáo tôn, anh đợi một chút đã, tôi đi lấy đồ ăn cho anh”, Chu Khánh Di giống như người giúp việc và thư ký toàn thời gian của Tô Minh.


Tô Minh không từ chối ý tốt của Chu Khánh Di.


Lúc Chu Khánh Di đi lấy đồ ăn, có không ít học viên cũng lục tục đi vào trong nhà ăn, nhìn thấy Tô Minh thì người nào người nấy đều tỏ ra cung kính chào hỏi, sự cung kính này xuất phát từ tận

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK