Từ lúc bộ phim bắt đầu, Tống Cẩm Phồn đã ghé sát vào người Tô Minh. Cô ta vừa uống trà sữa, vừa ăn bắp rang, thỉnh thoảng còn đút cho Tô Minh một miếng.
Tô Minh cảm thấy có chút không thoải mái vì Tống Cẩm Phồn cứ áp sát vào ngực mình như vậy.
“Anh Tô Minh! Chúng ta… Chúng ta hôn nhau đi!”, đột nhiên đúng lúc bộ phim đang chiếu cảnh nam nữ chính trong phim hôn nhau nên Tống Cẩm Phồn áp sát người mình vào ngực Tô Minh rồi ngẩng đầu lên, mở trừng trừng mắt nhìn Tô Minh. Trong bóng tối, khuôn mặt đỏ ửng còn mang theo vẻ mong đợi.
Tô Minh đâu thể kìm được? Anh ôm chặt Tống Cẩm Phồn rồi cúi đầu hôn lên môi cô ta.
…
Nhà họ Lam ở Đế Thành!
“Chết tiệt! Đúng là chết tiệt”, Lam Lại nổi nóng khiến đám con cháu nhà họ Lam đều run lẩy bẩy.
Mặt mày Lam Lại dữ tợn, trong sắc đỏ ửng còn mang theo vẻ âm trầm.
Mấy tiếng trước, một người nắm giữ rất nhiều bí mật quan trọng của nhà họ Lam đột nhiên mở cuộc họp báo. Tại đó đã tiết lộ rất nhiều thông tin xấu về công ty khoa học kỹ thuật Lam Phi.
Chuyện xảy ra đột ngột quá mà nhà họ Lam không hề có chuẩn bị.
Cũng vì vậy mà giá cổ phiếu của nhà họ Lam cũng bị rớt thảm hại.
Không chỉ vậy, trong lúc giá cổ phiếu sụt giảm thì lượng vốn khổng lồ đột nhiên đổ vào thị trường vốn và điên cuồng bán khống công ty khoa học kỹ thuật Lam Phi.
Chỉ trong hai tiếng ngắn ngủi mà giá cổ phiếu sụt giảm 20%. Công ty khoa học kỹ thuật Lam Phi trên thị trường cổ phiếu Hương Thành đều không có dấu hiệu dừng lao dốc…
“Điều tra được chưa? Là kẻ nào?”, Lam Lại hét lớn.
Một người con cháu thuộc chi trưởng nhà họ Lam đang thực hiện thao tác máy tình mà lúc này cũng run rẩy trước tiếng quát lớn của Lam Lại. Lúc này hắn lớn tiếng đáp: “Là nhà họ Diệp cầm đầu ạ…”.
“Quả nhiên là nhà họ Diệp! Chết tiệt! Lại là thằng khốn Tô Minh đó”, mặt Lam Lại co rúm lại: “Thằng đó muốn dìm chết nhà họ Lam chúng ta sao?”
Nói xong, Lam Lại lại trầm ngâm.
Trước đó nhà họ Lam, nhà Công Tôn, nhà họ Cơ và nhà họ Ngụy đã bàn bạc ổn thỏa cách đối phó với Tô Minh và nhà họ Diệp.
Nhưng kế hoạch đó sẽ diễn ra trong buổi giao lưu viện võ đạo của tám gia tộc lớn trong năm nay, vẫn còn cách hẳn nửa tháng nữa.
Hiện giờ nhà họ Diệp và Tô Minh ra tay rồi, vậy thì sao nhà họ Lam có thể đợi đến lúc đó?
“Gia chủ! Bây… Bây giờ phải làm thế nào ạ? Vốn nhà họ Diệp đã có dự trù rồi, nhà họ Lam chúng ta không trụ nổi đâu”, Lam Thủ Phong nhỏ giọng nói.
Ánh mắt Lam Lại sáng lên, dường như đang do dự.
Đi cầu cứu nhà họ Cơ, nhà Công Tôn và nhà họ Ngụy sao?
Không được!
Trên thực tế mặc dù mấy nhà này là đồng minh nhưng cũng chỉ là tạm thời thôi, họ sẽ không bao giờ lấy tiền ra cứu nhà họ Lam được.
“Mẹ kiếp! Liều thôi! Nhà họ Diệp! Tô Minh! Tất cả đều tại chúng mày ép tao đấy nhé. Đi liên hệ với nhà họ Hồng, nói cho cậu chủ nhà họ Hồng về thông tin Tô Minh cướp mất Lam Tuyết”, Lam Lại rống lên.
“Chuyện này…”, sắc mặt của đám con cháu chi trưởng nhà họ Lam đều biến đổi.
Đúng là điên thật rồi!
Nếu thông tin này mà đến tai nhà họ Hồng ở Huyền Linh Sơn thì chắc chắn cậu chủ nhà họ Hồng không tha cho Tô Minh, nhưng chắc chắn nhà họ Lam cũng sẽ không thoát được…
Bởi vì cậu chủ nhà họ Hồng để ý đến Lam Tuyết, vậy mà Lam Tuyết lại biến mất ở đây thì cậu chủ cậu chủ nhà họ Hồng sẽ coi nhà họ Lam là đám vô dụng.
Lam Lại vốn nghĩ rằng, đợi sau khi buổi giao lưu võ đạo kết thúc và giết chết được Tô Minh và nhà họ Diệp thì nhà họ Lam vẫn đón Lam Tuyết về và Lam Tuyết muốn chạy cũng khó.
Hôn lễ của Lam Tuyết và cậu chủ nhà họ Hồng sẽ diễn ra sau buổi giao lưu võ đạo tầm hai ba ngày nên vẫn kịp sắp xếp mọi thứ.
Nhưng hiện giờ nhà họ Lam đang đứng trước nguy cơ tồn vong rồi, đâu còn đợi được nữa?
Kể cả giết một ngàn địch mà mình bị thương tám trăm thì cũng phải chịu.
“Kể cả liều mạng đến mức bị nhà họ Hồng ở Huyền Linh Sơn vứt bỏ thì tôi cũng phải giết chết thằng khốn Tô Minh”, Lam Lại hét lớn.
“Vâng!”, cuối cùng đám Lam Thủ Phong quyết định ủng hộ gia chủ.
Họ liền đi liên hệ với nhà họ Hồng ở Huyền Linh Sơn.
Và lúc này, cổ phiếu của công ty khoa học kỹ thuật Lam Phi vẫn đang tụt dốc nghiêm trọng…
Hơn mười phút sau…
Lam Thủ Phong lớn tiếng nói: “Gia chủ! Đã truyền tin cho cậu chủ nhà họ Hồng rồi! Cậu chủ vô cùng tức giận nói sẽ đến Đế Thành ngay lập tức, còn dẫn theo hai nhân vật lớn của nhà họ Hồng. Lần này thằng ranh Tô Minh chết chắc rồi”.
“Tốt! Tốt lắm”, Lam Thủ Phong kích động, nắm chặt nắm đấm, nói.
Đúng lúc này, người giúp việc của nhà họ Lam vội vã chạy vào.
“Báo cáo gia chủ! Có… Có một nhóm 10 người xông vào nhà họ Lam chúng ta, nói… Nói là muốn gặp gia chủ”, sắc mặt người giúp việc đó tái nhợt, xem ra rất sợ hãi.
“Ai?”, Lam Lại trợn trừng mắt lên nói.
Người giúp việc đó cẩn thận nói: “Họ tự xưng là đội lính Xương Sọ. Hơn chục người đó đều là tu giả võ đạo, hơn nữa có mấy người trong đó đều có khí tức rất mạnh. Chỉ cần quát một tiếng là vệ sĩ của chúng ta đều phụt máu”.
Nghe thấy vậy, Lam Lại cũng thấy khó thở.
Đồng thời lúc này…
“Gia chủ Lam Lại! Mời xuống tầng nói chuyện”, một giọng nói bá đạo uy lực vang lên.
“Đi nào! Đi xuống xem thử”, ánh mắt Lam Lại sáng ngời, có chút lo lắng nhưng cuối cùng vẫn kìm chế vẻ lo lắng rồi quát với đám người Lam Thủ Phong.
Đám người nhà họ Lam đi xuống tầng rồi đi đến phòng khách.
Quả nhiên có hơn chục người đang đợi ở bên trong.
Vẻ ngoài của mười người này thoạt nhìn khá dọa người, dường như mỗi người đều mặc quần áo đặc hiệu. Trên mỗi bộ quần áo đều có các kiểu cúc nổi cúc chìm, trên đó có gắn dao găm, dao ngắn, kiếm ngắn…
Thậm chí trên mỗi loại vũ khí đó vẫn còn vết máu.
Còn khí tức của họ thì nồng nặc mùi máu tanh.
Mùi máu toát ra từ người họ, chắc chắn có rất nhiều người từng bỏ mạng trong tay họ.
Không chỉ vậy, cánh tay, chân, mặt và cổ họ đều chằng chịt sẹo, còn nhiều hơn cả vết xăm.
Mười người này không có ai ở dưới cảnh giới tông sư.