Chỉ thoáng qua.
Đâu đâu cũng có kiếm mang!
Không có bất kỳ khoảng thời gian trống nào, chớp mắt tất cả đều tụ tập tại một điểm - Tiêu Quân.
Có thể thấy rõ, vô cùng vô tận kiếm mang hợp thành một cái Kiếm Đạo Thần Kiều.
Kiếm Đạo Thần Kiều bắc ngang qua Tiêu Quân, Tiêu Quân đứng ở giữa cầu.
Kiếm Đạo Thần Kiều kia nhộn nhạo, quỷ quyệt, như ẩn như hiện, rồi lại thật sự rõ ràng.
Mê huyễn nói không nên lời.
Kiếm đạo hưng thịnh.
Mà bản thân Tiêu Quân, trong chớp mắt Kiếm Đạo Thần Kiều phụ thêm vào người, khí tức của ông ta điên cuồng tăng lên, gấp bội, gấp bội, lại gấp bội.
Khí thế cả người sắc bén, sắc bén, lại sắc bén.
"Mượn... Mượn dùng lực lượng kiếm đạo của Kiếm Đạo Thần Kiều trong truyền thuyết?", tại hiện trường, căn cơ kiếm đạo của vô số kiếm tu bị dọa, bị xé rách, dù căn cơ của kiếm tu kiên cố đến đâu cũng bị dao động, giữ không nổi.
Kia là Kiếm Đạo Thần Kiều trong truyền thuyết!
Kia là Kiếm Đạo Thần Kiều nổ tung chín mươi chín kiếm huyệt, có thể dung hợp liền mạch tỉ tỉ chân lý kiếm đạo trong truyền thuyết!
Kia là Kiếm Đạo Thần Kiều có thể diễn hóa ra một mảnh trời kiếm đạo, có thể rơi xuống vô số văn minh kiếm đạo trong truyền thuyết!
Vậy mà cứ... cứ như vậy xuất hiện trước mắt?
Như mộng như ảo.
Khiến người ta có cảm giác muốn tôn thờ.
Trần Sắc ở trên không trung cũng đờ đẫn, chỉ biết nói tục, sợ đến nỗi da đầu như rách tan.
Đúng là mọi người đã đánh giá Tiêu Quân quá thấp.
Không ngờ Tiêu Quân đã đạt đến mức Kiếm Đạo Thần Kiều?
Đây đúng là nghịch thiên!
Xem ra, địa vị của Vô Lượng kiếm thành lại được tăng lên rồi.
Trần Sắc không kìm nổi mà nhìn về phía Tô Minh.
Đáng tiếc, trong 10 tỷ năm thì Tô Minh chưa chắc đã có thể xuất hiện trong tốp yêu nghiệt kiếm đạo.
Kiểu này đúng là ngậm hờn mà chết.
Quá đáng tiếc!
Tiêu Quân đã lấy ra Kiếm Đạo Thần Kiều rồi thì còn chiến đấu kiểu gì?
Đúng là ức hiếp người quá đáng.