Cùng đẳng cấp sao?
“Tôi không cam tâm”. Tiêu Lục hét lớn lên, ông ta đã đoán được kết quả nên nhằm thẳng về phía anh mà xông qua, cũng có ý muốn tự phát nổ.
“Nghĩ nhiều quá rồi!”, Tô Minh cười khinh bỉ, lười chẳng muốn né tránh.
Anh chỉ đứng im ở đó.
Quy luật Trường Hà lãng đãng xung quanh cơ thể.
Sau đó là Thái U Hỏa.
Chỉ trong chớp mắt.
Tiêu Lục tự phát nổ tạo thành tình cảnh long trời lở đất trước mặt Tô Minh.
Năng lượng đáng sợ từ cú tự phát nổ đó đập vào trong quy luật Trường Hà.
Quy luật Trường Hà đảo lộn, bị tổn thương nhẹ nhưng đã hồi phục lại hoàn toàn ngay sau đó.
Còn có một ít năng lượng phóng vào trong vị trí đang bị Thái U Hỏa bao bọc rồi bị nó nhẹ nhàng dập tắt và nuốt chửng.
“Đi thong thả, không tiễn!”. Sau cái chết của Tiêu Lục thì trận chiến gần như đã kết thúc. Tô Minh đi về phía Dư Tự và mấy chấp sự, trưởng lão của nhà họ Chu đang bị trói buộc trong mười mấy loại quy luật thần thông không gian, nhìn họ và nói.
Sau đó thì tùy tiện chỉ một cái.
Thái U Hỏa lãng đãng.
Thần Chết…
Đã đến!
Thái U Hỏa vào trong không gian thần thông đó rồi điên cuồng bốc cháy.
Dư Tự và mấy trưởng lão, chấp sự của nhà họ Chu lấy gì để chống đỡ đây?
Quan trọng là còn không thể chạy được.
Sau vài giây thì đã bị Thái U Hỏa đốt thành hư vô.
Đến giờ thì đã giải quyết xong.
Bên dưới là những ánh mắt kinh sợ đến cực độ giống như đang nhìn thấy thần ma, cơ thể không ngừng run lên bần bật.
Bao gồm cả bọn Chu Tồn Uyên và Hổ Vân đều thấy tuyệt vọng.
Đến cả Nghịch Huyết Ma Hổ cũng không biết nói gì.
Tô Minh xuống lại mặt đất.
“Bởi vậy mới nói, cho cô cơ hội để được chết một cách thoải mái mà cô không chịu, bây giờ thì đến chết thoải mái cũng không được nữa rồi”, Tô Minh nhìn sang Hổ Vân là lạnh lùng nói.
Tô Minh đang nói thì đột nhiên giơ tay lên, đấm ra một đấm.
Không có dấu hiệu gì trước.
Cú đấm đó được đấm lên người của Chu Tồn Uyên đang ở cách đó không xa.
Thứ nhất, Chu Tồn Uyên rất bất ngờ, thứ hai hắn ta cũng không có khả năng né tránh, thứ ba càng không có khả năng chống đỡ.