“Chết đi!”. Thấy thái độ Tô Minh vẫn kiêu ngạo như vậy, ánh mắt Chu Tàng Kiếm chợt trở nên sắc bén, không còn chút chờ đợi nào, quát lớn một tiếng, sát ý đầy mình.
Đột nhiên…
Ngàn thanh kiếm chuyển động.
Ngàn thanh kiếm vừa chuyển động thì toàn bộ nhà họ Nguyên đều có cảm giác như bị kiếm đạo trấn áp.
Toàn bộ trận pháp cổ xưa kinh khủng ẩn giấu trên dưới nhà họ Nguyên đều bắt đầu vỡ nứt.
Linh mạch bên dưới nhà họ Nguyên cũng đã bắt đầu không trụ nổi.
Đọc tiếp tại TАмliπh247.vn nhé !
“Rút!”. Nguyên Chấp quát lớn, cùng lúc đó, vài vị trưởng lão cùng nhau ra tay, những người tầng lớp cao thực lực mạnh và các đệ tử bảo vệ nhà họ Nguyên đều điên cuồng lùi về phía sau.
Lại nói, ngàn thanh kiếm kia ẩn chứa kiếm ý lục đoạn đỉnh phong, lại phối hợp với Đế Đạo của Đại Đế trung vị bảy lần chuyển gần như hoàn hảo. Đáng sợ nhất là Đế Đạo này lại là bốn loại Đế Đạo, nói cách khác, Chu Tàng Kiếm đã từng luân hồi bốn lần, bốn lần đều chứng đạo thành Đế, không, bốn lần đều chứng đạo thành Đại Đế trung vị rồi.
Hơn nữa, chuyện càng bất ngờ nhất là, bốn loại Đế Đạo này, lại còn không dính dáng gì đến nhau.
Một là sát ý Đế Đạo.
Mộ là thuộc tính phong Đế Đạo.
Một là kiếm ý Đế Đạo.
Một là ẩn giấu Đế Đạo.
Lúc này bốn loại Đế Đạo này bất giác lại hợp sức với nhau.
Ngàn thanh kiếm dâng trào, gần như không hề lãng phí chút thời gian, chỉ trong chớp mắt đã bao phủ lấy Tô Minh, từ khắp nơi xung quanh đã bao phủ thành tù kiếm.
Chúng vây nhốt Tô Minh.
“Kể cả là tôi thì cũng phải bị giết cả trăm lần!”, Nguyên Chấp lầm bầm tự nói, đổi lại là ông ta, bị ngàn thanh kiếm vây nhốt như vậy chắc chắn cũng sẽ không có khả năng sống sót quay về, thậm chí, ông ta cảm thấy, dưới Đại Đế thượng vị, cho dù là Đại Đế trung vị chín lần chuyển, đối mặt với đợt tấn công như vậy cũng phải nuốt hận thôi?
Chu Tàng Kiếm quá mạnh!
Ông ta âm trầm nhìn Tô Minh chằm chằm, ông ta biết, có thể phải nói một câu với Tô Minh: Kiếp sau, gặp lại nhé!
Lúc này Phong Vũ Vân và Tô Ly, đương nhiên đã căng thẳng đến cực điểm, đã gần như ngất xỉu, ngay cả khóc, cả kinh ngạc cũng đều quên hết cả rồi…
Trong phút chốc.
Khi tất cả mọi người đều cho rằng Tô Minh sẽ bị giết chết vụn vỡ thành hư vô.
“Bia Huyền Diệu!”, Tô Minh lạnh nhạt thốt ra ba chữ này.
Sau đó… Bia Huyền Diệu xuất hiện, chấn động ba trăm sáu mươi độ quanh người Tô Minh.
Sau đó.
“Leng keng…”
Ngàn thanh kiếm chấn động, uốn lượn, rên rỉ…
Rơi trên bia Huyền Diệu.