Mục lục
Truyện Đỉnh Cấp Tông Sư - Tô Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chung Ly Tĩnh quả thật không phải là người chịu thua kém.



“Không cần tự mãn, kẻ tên Tô Minh này rất khủng bố! Cho dù cậu đã tiến vào cảnh giới Vực Chủ, cũng không thể nào thắng được!”, hít một hơi thật sâu, Viên Châm mở miệng nói.



“Vâng”, Chung Ly Tĩnh gật đầu thật mạnh, nhưng lần đầu tiên, trong đáy lòng hắn ta lại nảy một tia nghi ngờ đối với sư phụ của mình.



Chỉ có tự mình cảm nhận mới biết được rõ ràng, từ cảnh giới Dung Đạo đi lên cảnh giới Vực Chủ, thực lực đã tăng vọt lên bao nhiêu.



Thật sự là Chung Ly Tĩnh cảm thấy bản thân gần như có thể trở thành người vô địch trong lớp thế hệ trẻ hiện nay.




Tô Minh kia.



Thật sự có thể là đối thủ của hắn ta sao?



Có phải là sư phụ bị Tô Minh tạo thành bóng ma tâm lý trong lòng nên mới đánh giá cao Tô Minh như vậy hay không?



Đương nhiên, những lời này của Chung Ly Tĩnh chỉ là ý nghĩ sâu trong nội tâm hắn ta mà thôi, hắn ta không thể nói ra như thế được.



“Tĩnh Nhi trước hết đi theo sư phụ đến Tiên Lạc Mộ đã!”, Viên Châm nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Cậu là Đao tu, trong Tiên Lạc Mộ, một vị lão tổ đã để lại một thanh đao và một bộ đao pháp truyền thừa, nếu cậu có thể nắm chắc được thì thực lực của cậu có thể tiếp tục tăng lên nhanh chóng! Thanh đao kia tên là Toái Tiên, là bảo vật cấp bậc bán bộ Hỗn Độn, là món vũ khí vô cùng mạnh mẽ đã từng xuất hiện trong lịch sử của học viện Tiên Lạc, đáng tiếc, mấy trăm năm nay học viện Tiên Lạc không xuất hiện thêm Đao tu nào ưu tú nên vẫn không có tư cách nắm “Toái Tiên” trong tay. Mà bộ đao pháp truyền thừa kia lại càng lợi hại hơn nữa, nó tên là “Toái Tiên Trảm”!”



“Vâng!”, hơi thở của Chung Ly Tĩnh trở nên nóng bỏng, đối với đao và đao pháp cường đại, Đao tu không có cách nào kháng cự lại được.



“Còn có huyết mạch Tổ Lân của cậu nữa, nó vẫn chưa được kích hoạt và dung hợp hoàn toàn, chuyện này sư phụ và học viện Tiên Lạc sẽ nghĩ cách cho cậu, nghe nói phía Bắc có mấy di tích huyệt động thời tiền sử mở ra, sư phụ sẽ cùng với mấy vị lão tổ đến đó trước, chúng ta sẽ cố gắng tìm cho cậu máu của mấy loài tiền sử, giúp cậu kích hoạt và dung hợp hoàn toàn huyết mạch Tổ Lân”, Viên Châm lại nói.



“Cảm ơn sư phụ”, Chung Ly Tĩnh vô cùng hưng phấn, trong lòng cực kỳ vui mừng, sư phụ và học viện Tiên Lạc đối xử với hắn ta thật tốt.



Còn phải cảm ơn cái người tên Tô Minh mà chưa từng gặp mặt kia nữa!



“Tô Minh, nếu như không phải anh làm cho sư phụ và học viện Tiên Lạc sợ hãi, sao tôi có thể có được đãi ngộ như thế này? Ha ha…Vì để cảm ơn anh, chờ anh ra khỏi trận Tinh Thần, Chung Ly Tĩnh tôi sẽ đích thân đưa tiễn anh lên đường, hy vọng lúc đó, anh thật sự có thể cường đại đến mức yêu nghiệt giống như những lời đồn đãi, tốt nhất là đừng có làm cho tôi phải thất vọng”, Chung Ly Tĩnh thầm nghĩ.



Ngay sau đó, Chung Ly Tĩnh theo sư phụ Viên Châm chậm rãi rời khỏi Tĩnh Các.



Đi thẳng đến phía sau núi.







Học viện Bình Thiên.



Dưới lòng đất sâu hàng chục nghìn mét.



Đó là một thế giới kiếm mộ vô tận, không thấy điểm cuối.


Ước chừng trăm triệu chuôi kiếm được cắm trên các phần mộ, trên các ngọn núi lửa… Hình ảnh kia trông vô cùng rung động.



Mà vô số loại kiếm ý hoá lỏng chảy xuôi theo kiếm mộ, cũng có kiếm linh, kiếm hồn trong truyền thuyết.



Ở trung tâm của thế giới kiếm mộ.



Có một người trẻ tuổi cụt tay.



Đang ngồi xếp bằng ở đó.



Ngộ kiếm!



Kiếm ý của hắn rõ ràng là đã đạt được đến trạng thái trở về nguyên trạng.




Kiếm ý ngưng tụ trên đỉnh đầu, kết nối với kiếm mộ giữa đất trời.



Hắn giống như một khối bọt biển, điên cuồng hấp thu kiếm vận.



Mà ở nơi cuối cùng của kiếm mộ.



Là viện trưởng Trần Ngu Lễ của học viện Thiên Bình, người đã đạt được thành tựu đến cấp bậc Đại Đế.



Trần Ngu Lễ thần thái thâm sâu, trầm ổn, nhưng không kém phần kiêu ngạo.



Ông ta nhìn về phía người thanh niên cụt tay ở trung tâm của kiếm mộ - Tuỳ Y Nhân.



“Y Nhân, nghìn năm bồi dưỡng, vạn năm yên lặng, chỉ vì cấp bậc kiếm đạo cao nhất kia, nhanh lên, khoảnh khắc cậu trở nên nổi tiếng không còn xa nữa”, Trần Ngu Lễ thì thào nói, thanh âm mang theo một chút cuồng nhiệt và chờ mong.



Yêu nghiệt trẻ tuổi nhất Đại thế giới.



Nhất định là đồ đệ của mình.



Chẳng sợ đây là một thời đại mới.



Chẳng sợ các loại thiên tài dị bẩm, các loại yêu nghiệt mọc ra mơn mởn như măng tre sau mưa xuân.



Ông ta tin tưởng, không một ai có thể sánh được với Tuỳ Y Nhân.



Điện Hoàng Tuyền.



Điện Tổ.



Một người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ đen đã quan sát bốn mươi chín trụ Hoàng Tuyền trong điện Tổ suốt một năm!!!



Vẫn còn chưa thức tỉnh!



Mỗi ngày đều có lãnh đạo cấp cao của điện Hoàng Tuyền đến đây quan sát.



Vô cùng chờ mong.



Bốn mươi chín trụ Hoàng Tuyền, cho dù là các loại yêu nghiệt mà điện Hoàng Tuyền tranh giành được trong hàng tỷ năm nay cũng không có mấy người có đủ tư cách đến đó quan sát học tập.



Cho dù là thật sự có cơ hội quan sát thì cũng không ai có thể liên tục kiên trì quá ba ngày.


Mà người thanh niên mặc đồ đen này.

Đã học tập không gián đoạn suốt một năm.



Người trẻ tuổi mặc đồ đen đó đúng là đại điện tử của điện Hoàng Tuyền – Thân Đồ Qua.



Giờ phút này.



Bên ngoài điện Tổ.



Đại điện chủ thần bí và nhị điện chủ đang đứng song song với nhau.



“Ý chí Đại Đạo lại đưa ra điều kiện à?”, Đại điện chủ thâm trầm nói.



Bắt đầu từ mấy năm trước, Ý chí Đại Đạo đã đưa ra rất nhiều điều kiện mà người khác khó có thể tưởng tượng được với điện Hoàng Tuyền, chỉ vì muốn bọn họ để Thân Đồ Qua trở thành một trong những đứa con Đại Đạo, kế thừa một phần số mệnh đất trời của Ý chí Đại Đạo.




Nhưng điện Hoàng Tuyền không đồng ý.



Nguyên nhân rất đơn giản, một khi trở thành đứa con Đại Đạo, sẽ bị Ý chí Đại Đạo rót vào số mệnh khủng bố của Đại Đạo.



Mà số mệnh Đại Đạo này, theo một nghĩa nào đó, sẽ vô tình ảnh hưởng đến rất nhiều thứ, có lẽ thời gian lâu dần, đứa con Đại Đạo sẽ thực hiện một số ý chỉ của Đại Đạo.



Đương nhiên, ưu đãi cũng vô cùng lớn.



Một khi trở thành đứa con Đại Đạo, số mệnh sẽ được tăng thêm, có thể tuỳ ý đòi hỏi đất trời.



Đạo vận sáng tỏ.



Hỗn Độn mở ra.



Con đường võ đạo lại càng thêm nghịch thiên.



Nhất là trong thời điểm tiến vào thời đại Đại Đế, các di tích, kho báu, bí cảnh vốn dĩ không có khả năng xuất hiện lại lần lượt mở ra.



Số mệnh Đại Đạo tăng thêm, khi tìm kiếm di tích, kho báu, bí cảnh, thì độ may mắn sẽ tăng lên rất nhiều, nhất định sẽ có được thu hoạch lớn.



Mặt khác, thân quen với số mệnh Đại Đạo, điện Hoàng Tuyền và Đại Đạo cũng sẽ ký kết trở thành đồng minh, đối với điện Hoàng Tuyền mà nói, điều này có vô số chỗ tốt.







“Lần này điều kiện mở ra càng thêm đáng sợ, nếu như đồng ý, Đại điện tử chỉ cần không cẩn thận là có thể một bước lên trời”, Nhị Phó Điện Chủ lên tiếng nói.



Đại điện chủ trầm mặc.



Thật lâu sau.



“Vậy thì đồng ý đi”, Đại điện chủ đập bàn nói: “Nhiệm vụ chính là mạng sống của Tô Minh! Vừa vặn, còn chưa báo được mối thù Thất điện tử chết trong tay Tô Minh đâu!”



“Vâng”, Nhị Phó Điện Chủ vô cùng hưng phấn, trên thực tế bà ta vẫn luôn hy vọng Đại điện tử nhà mình trở thành đứa con đại đạo, chỉ là Đại điện chủ vẫn luôn lo lắng, cuối cùng bây giờ Đại điện chủ đã nghĩ thông suốt rồi, tốt, tốt, tốt!



Bây giờ Đại Đạo đã lộ ra bộ mặt dữ tợn, có ai mà không biết sự kinh khủng và tính toán của Đại Đạo đâu?



Sinh ở thế giới Đại Thiên, phối hợp với Đại Đạo, đứng ở bên Đại Đạo mới là con đường chính xác nhất.


Điện Hoàng Tuyền nên lựa chọn thế này sớm hơn. Hoàng triều Bất Tử.



“Có tin tức của Vô Tình không?”, Đạm Đài Chân Thương nói với một thanh niên che mặt, mặc chiến giáp kim loại sau lưng.



Thanh niên này chính là thủ lĩnh của Đạm Đài Huyền Vệ, Đạm Đài Huyền Vệ chính là cận vệ binh chỉ có 19 người mà Đạm Đài Chân Thương đã phải tốn vô số tài nguyên võ đạo mới bồi dưỡng ra được.



Cho dù là ai trong 19 người này cũng đều là siêu cấp yêu nghiệt, cường giả tuyệt thế chấn động thế giới, hơn nữa độ tuổi cũng không lớn, toàn bộ đều ở dưới một triệu tuổi.



Ví dụ như thanh niên thủ lĩnh của Đạm Đài Huyền Vệ này đã là cảnh giới Khư Chủ, cực kỳ kinh khủng!




“Hồi bẩm hoàng đế, sau khi Thất công chúa rời khỏi vách núi Vấn Thiên đã bắt đầu truy sát Chu Kình, nhưng Chu Kình có Đại Đạo trợ giúp, Thất công chúa vẫn luôn không thành công, về sau Thất công chúa đuổi theo Chu Kình tiến vào chiến trường Thần Ma, đã mất đi tin tức”, thanh niên che mặt lên tiếng nói.



“Chiến trường Thần Ma?”, sắc mặt Đạm Đài Chân Thương khó coi: “Ý chí Đại Đạo giỏi thật đấy, đây là cố ý lấy Chu Kình ra làm mồi nhử để dẫn Vô Tình tiến vào chiến trường Thần Ma đúng không?”



Trong ánh mắt của Đạm Đài Chân Thương tràn đầy sát ý và lửa giận.



….



Trong Đại Đạo Tinh Thần.



Kiếm lợi lớn rồi.



“Về phần những bảo bối như binh khí trong nhẫn không gian của Cố Đình Tiêu, có thể cho bia Huyền Diệu cắn nuốt hết, nửa năm qua bia Huyền Diệu lại trưởng thành lên không ít rồi”, thiên nữ Tạo Hóa tiếp tục nói: “Thuận tiện cũng nghiên cứu hoàn toàn nữ tướng hôm nay vây nhốt anh ở trận Đại Đạo Tinh Thần đi, sau đó sao chép lại thêm vào bia Huyền Diệu đi.



“Ha ha…”, Tô Minh cười ha ha, vô cùng thoải mái.



Bia Huyền Diệu tiếp tục trưởng thành, đã gần đến Chí Bảo Hỗn Độn thượng phẩm rồi!



Đúng là cấp bậc này vô cùng mạnh mẽ.



Chứ đừng nói đến việc thiên nữ Tạo Hóa đã sao chép trận Đại Đạo Tinh Thần lên trên bia Huyền Diệu, đúng là vô cùng hoàn hảo.



“Nói như vậy, thiên nữ tiền bối, nếu cô đã sao chép trận Đại Đạo Tinh Thần thì chắc hẳn cũng biết rõ làm thế nào để phá giải trận Đại Đạo Tinh Thần này đúng không?”



“Đương nhiên”, Tạo Hóa thiên nữ cười khanh khách: “Không thể không nói, Ý chí Đại Đạo đúng là Tống Tài Đồng Tử!”



Chỉ riêng trận Đại Đạo Tinh Thần này thôi mà đã có giá trị tương đối lớn rồi.



“Cũng nên đi ra thôi”, Tô Minh nhe răng trợn mắt cười một tiếng, trong lòng nóng rực, lần này đi ra cũng nên phản kích lại Ý chí Đại Đạo, dù sao mình đã có tư cách này rồi mà, không phải sao? Cây Thế Giới, kho tàng huyết mạch và khí Hỗn Độn hoàn toàn có thể tái tạo ra một Ý chí Đại Đạo mới, không có bất kỳ nỗi lo về sau nào nữa.

1638263973827.png

Đều lập tức run lên.



“Tô Minh phá vỡ đại trận rồi!”



Ai cũng đều cảm nhận được Tô Minh đi ra.



“Cảnh giới Dung Đạo sao?”, Ý chí Đại Đạo cảm nhận được đầu tiên, nó vô cùng kiêng kị, cảnh giới võ đạo của Tô Minh tăng lên quá nhanh, nhanh đến mức đáng sợ.



“Vẫn chưa tới ba năm mà đã có thể phá vỡ đại trận Tinh Thần, đúng là quá bất ngờ”.



Ý chí Đại Đạo cảm thấy Tô Minh phải mất ít nhất là ngàn năm mới có thể phá vỡ đại trận.



Kết quả...



Hoàn toàn nằm ngoài dự đoán.




Đáng chết!



Nếu như nó biết trong ba năm nay Tô Minh căn bản không cần nghĩ biện pháp phá trận, mà vẫn luôn tu luyện, là thiên nữ Tạo Hóa tùy tiện nghiên cứu đã phá được trận rồi, không biết nó sẽ có cảm tưởng gì?



“Nhóc Tô, đến đại điện hoàng cung”, Tô Minh vừa ra khỏi đại trận liền nghe thấy Đạm Đài Chân Thương truyền âm.



Tô Minh hóa thành điểm sáng tiến vào hoàng cung hoàng triều Bất Tử.



Cùng lúc đó.



Học viện Tiên Lạc.



Trên sân võ đạo.



Đột nhiên.



Hàng ngàn hàng vạn học sinh của học viện Tiên Lạc bỗng nhiên run lên.



Chỉ cảm thấy như muốn quỳ xuống.



Ngạt thở.



Áp lực to lớn.



Giống như núi Thần đột kích.



Nhất là một vài đao tu trong đó!



Đao trong tay cũng không thể khống chế nổi, giống như đang bị cái gì đó kêu gọi, phóng lên tận trời.



Ngẩng đầu nhìn.



Nơi xa, phía sau núi của học viện Tiên Lạc.



Hàng tỷ bóng đao đang rít lên.



Đao ý thành sông.



Một ngọn núi lớn chọc trời kia đều bị đao ý bao phủ hoàn toàn.



Cực kỳ khủng bố!



Thậm chí con mắt trời phạt còn loáng thoáng xuất hiện trên bầu trời.


Dường như đang chịu uy hiếp. Một tờ “Toái Tiên Trảm” tản ra đao vận thần bí như mộng như ảo, dập dờn giữa trời đất.



Đột nhiên.



“Đao của ta, đao của ta, thành, tan!”, một giọng nói lạnh nhạt bình tĩnh vang lên.



Là Chung Ly Tĩnh.



Một giây sau.



Một màn kinh khủng, chấn động xuất hiện!




Chỉ thấy tờ “Toái Tiên Trảm” kia bay qua, sau đó... sau đó... vậy mà lại hóa thành một dòng lũ màu vàng chui thẳng vào trong thân thể của Chung Ly Tĩnh.



Cùng lúc đó, Chung Ly Tĩnh mở to mắt.



Hai con ngươi ẩn chứa thế giới đao.



“Thiên địa đao ý”, Viên Châm cũng nhìn chằm chằm một màn này tự lẩm bẩm, sờ lên ria mép của mình, hài lòng vui mừng nói: “Đúng lúc Tô Minh xuất trận, Tĩnh Nhi, cậu đã thành công cầm được Toái Tiên Đao, tu luyện thành “Toái Tiên Trảm” rồi, ngay cả huyết mạch Tổ Lân cũng bị kích hoạt, dung hợp hoàn toàn, tốt, tốt, tốt lắm, ha ha ha ha...”



Một lát sau.



Bên trong sự yên tĩnh.



Chung Ly Tĩnh đạp không.



Một bước một tiếng đao.



Một bước một thế giới đao.



Một bước một trảm không.



Đi tới trước mặt Viên Châm cùng mấy vị Thái Thượng trưởng lão cấp bậc Đại Đế, cúi đầu nói: “Sư tôn, các vị tiền bối, Tĩnh Nhi đã không phụ sự mong đợi của mọi người!”







“Rất tốt!”, Viên Châm vỗ vỗ bả vai Chung Ly Tĩnh: “Không chỉ lấy được “Đao Kinh”, lấy được Toái Tiên Đao, mà ngay cả cảnh giới võ đạo cũng tiến bộ rất nhiều, đúng là đã đạt đến cảnh giới Vực Chủ tầng thứ sáu, xem ra cậu còn có kỳ ngộ khác ở Tiên Lạc Mộ”.



Viên Châm nói lời này không hề giữ miệng.



Đương nhiên toàn bộ học sinh của học viện Tiên Lạc đều nghe thấy được.



Trong phút chốc, đầu tiên là cực kỳ yên tĩnh.



Tiếp theo là vô số tiếng hít khí lạnh chấn động, táo bạo.



“Ông trời ơi!”



“Cảnh giới Vực Chủ? Cảnh giới Vực Chủ trong truyền thuyết?”


“Làm sao có thể? Chung sư huynh còn... còn chưa đến mười nghìn tuổi mà!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK