“Ông điều tra được rồi sao?”, cô gái chỉ về phía dưới, hỏi.
“Đúng vậy ạ! Đúng là khí tức của ‘Thiên Vẫn Kiếm’ đang ở trên người Tô Minh”, ông già mắt chột gật đầu nói, trên khuôn mặt già nua toát lên nụ cười đắc ý và kích động. Ông ta đang nghĩ xem mình sẽ được cung chủ khen như nào.
“Ông không nên điều tra ra”, cô gái lên tiếng nói.
“Thế là ý gì ạ?”, ông già mắt chột ngây người ra, hỏi lại.
Nhưng lúc này cô gái trẻ đột nhiên ra tay.
Cô ấy ra tay rất đơn giản, chỉ cần một chiếc kim. Chiếc kim khá dài, tầm 10cm, có màu xanh rất nhỏ, nhỏ như sợi tơ.
Tốc độ kim đâm rất nhanh, nhanh đến nỗi ông già mắt chột không kịp phản ứng lại.
Hơn nữa, cô ấy ra tay đột ngột, cự ly gần nên ông ta không có cơ hội né tránh.
Kim xanh đâm vào ngực rồi lúc đâm vào tim thì chiếc kim đó đột nhiên tách ra như chiếc ô rồi phá nát tim của ông già mắt chột.
“Thiếu… Thiếu cung chủ, cô…”, ông già mắt chột gắt gao nhìn cô gái, hiện rõ vẻ chấn động khó tả.
Cơ hội sống sót như biến mất, ông ta chỉ cảm thấy khó hiểu hai điều.
Điều thứ nhất là tại sao thiếu cung chủ đột nhiên ra tay với mình.
Điều thứ hai là thực lực của thiếu cung chủ. Kể cả ở cự ly gần như này, kể cả cô ấy đột nhiên ra tay nhưng ông già mắt chột vẫn là người ở cảnh giới tôn giả, còn ở đỉnh phong kỳ. Vậy mà thiếu cung chỉ dùng một chiêu đã giết được mình, như vậy thì thực lực còn trên cả mình. Nhưng cô ấy… Mới chỉ có 18, 19 tuổi…
“Đáng lẽ ông đừng bao giờ điều tra ra người đó mới phải”, cô gái nhẹ nhàng nói tiếp: “Bởi vì đó là anh tôi”.
“Thiếu… Thiếu cung chủ… Cô… Cung chủ sẽ không tha cho cô…”, ông già mắt chột chật vật nói, lúc này máu tươi đã trào ra khỏi miệng. Sau đó ông ta chết một cách tức tưởi.
Cô gái đó chính là Tô Ly, em gái của Tô Minh, mặc dù hai người không có quan hệ huyết thống.
Sau khi ông già chết, Tô Ly chỉ khẽ giơ tay lên, một luồng ánh sáng màu xanh đi vào cơ thể ông ta, ông ta liền biến thành hư vô.
Chết không còn dấu tích…
“Anh à! Không bao lâu nữa Hoàng Cực cung sẽ biết ‘Thiên Vẫn Kiếm’ ở trên người anh”, Tô Ly lẩm bẩm, trên khuôn mặt xinh đẹp lại thêm phần lo lắng nhưng sau đó cô ấy lại kiên định một điều: “Nhưng… Không ai có thể làm hại anh”.
Tô Ly chính là thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung.
Từ lâu Hoàng Cực cung đã biết trong tay nhà họ Tô có ‘Thiên Vẫn Kiếm’. Theo như thực lực của Hoàng Cực cung thì từ lâu đã có thể hủy diệt được nhà họ Tô và lấy được ‘Thiên Vẫn Kiếm’ rồi.
Nhưng nhà họ Tô có đơn giản không? Nhà họ Tô ở thành phố Dương Giang chỉ là một nhánh vô cùng nhỏ và suy tàn của nhà họ Tô thật sự mà thôi.
Vì vậy, Hoàng Cực cung có mạnh đến đâu thì cũng còn kém xa nhà họ Tô thật sự kia.
Cũng chính vì lý do đó mà Hoàng Cực cung không dám ngang nhiên đến cướp ‘Thiên Vẫn Kiếm’. Kể cả Hoàng Cực cung là một trong những gia tộc bảo vệ thế giới này, kể cả Hoàng Cực cung mạnh đến nỗi có thể giết hết tất cả thế lực ở Huyền Linh Sơn.
Nhưng cuối cùng Hoàng Cực cung vẫn quyết định cử thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung đến nhà họ Tô ở thành phố Dương Giang ngầm tìm ‘Thiên Vẫn Kiếm’.
Để không bị lộ thân phận nên năm đó Tô Ly mới chỉ 6, 7 tuổi đã bị Hoàng Cực cung phong ấn thực lực và giống như người bình thường.
Lúc đó vừa tình cờ và cũng là sự sắp xếp của Hoàng Cực cung nên Tô Ly xuất hiện ở núi Phượng Hoàng và gặp bố của Tô Minh ở đó. Vì lòng trắc ẩn nên bố của Tô Minh đã đưa Tô Ly về nhà, từ đó coi cô bé như thành viên trong gia đình.
Họ nuôi dưỡng cô bé từ 6 tuổi đến 18 tuổi, tròn 12 năm.
Ban đầu, Tô Ly rất nghiêm túc kiếm tìm ‘Thiên Vẫn Kiếm’ nhưng không có thu hoạch gì.
Sau đó chính tình yêu thương của bố mẹ Tô Minh đã dung hòa cô khiến cô ấy cảm thấy mình có bố có mẹ và không còn là cô nhi nữa.
Còn Tô Minh thì vô cùng yêu thương cô, coi cô như em ruột của mình.
Dần dần Tô Ly đã thật sự coi mình là thành viên của gia đình này, cô tận hưởng cảm giác được yêu thương, cảm nhận được tình thân.
Thậm chí sau này cô lấy được ‘Thiên Vẫn Kiếm’, đó là khi mẹ đưa cho cô chiếc hộp đồ chơi rồi nói cô hãy giữ gìn cẩn thận thì cô đã biết bên trong đó chắc chắn là ‘Thiên Vẫn Kiếm’.
Thậm chí, Tô Ly còn cảm thấy, bố mẹ từ lâu đã biết thân phận thật của mình nhưng vẫn không vạch trần mà vẫn yêu thương hết mực.
Vì vậy cô ấy không báo cáo lại với Hoàng Cực cung về chuyện mình đã điều tra được ‘Thiên Vẫn Kiếm’ và cũng không mang ‘Thiên Vẫn Kiếm’ đi.
Đến tận ba năm trước…
Nhà họ Tô vì chuyện của Tô Minh và Lam Tuyết mà gặp phải đả kích diệt môn và bố mẹ cũng mất nên tối hôm đó Tô Ly đã chỉ vào mặt Tô Minh mà nói: “Tôi hận anh”. Lúc đó cô cứ tưởng vì chuyện của anh và Lam Tuyết nên mọi chuyện mới thành ra như này.
Nhưng sau đó cô mới biết là không phải vậy.
Chính là Hoàng Cực cung ngầm chỉ đạo tất cả, là họ đã ở phía sau sắp xếp nhà họ Từ…
Vì vậy cô đã quyết định…
Báo thù!
Tất nhiên hiện giờ cô không có thực lực đó nên cô phải nhẫn nhịn đến lúc mình có thể trấn áp được Hoàng Cực cung.
Thân phận của cô chính là con gái của bố mẹ và là em gái của Tô Minh chứ không phải là thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung. Từ lúc gặp bố ở núi Phượng Hoàng vào 12 năm trước, được bố đưa về nhà họ Tô thì cô không còn là thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung nữa mà là người nhà họ Tô rồi.
Cô để lại chiếc ghim tóc ở trước mộ bố mẹ là muốn nhắc nhở Tô Minh là mình vẫn chưa chết. Bởi vì cô muốn làm giảm bớt phần nào nỗi áy náy trong lòng anh trai.
Thời gian này cô vẫn luôn xuất hiện để bảo vệ Tô Minh. Việc mà Tô Minh lấy được ‘Thiên Vẫn Kiếm’ và còn tu luyện nhanh như vậy là điều cô không ngờ tới.
Tô Ly vẫn luôn tự trách mình, trách mình sao không thể bảo vệ được bố mẹ.