Mục lục
Truyện Đỉnh Cấp Tông Sư - Tô Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không chỉ Cổ Dực có chút ngây ngốc, mà bên ngoài vô số người trong khoảnh khắc này cũng bùng nổ, sợ ngây người, con ngươi như sắp nổ tung, đây là chuyện gì vậy?



Ý chí Đại Đạo lại càng mơ hồ có một dự cảm không lành.



"Hừ!", Cổ Dực hừ một tiếng, kiềm chế sự mông lung và không dám tin trong lòng, chỉ cho rằng có lẽ do hắn dùng lực hơi yếu hoặc có lẽ cách bắt không đúng, cho nên hắn thử bắt lại lần nữa, lần này đã dùng toàn lực, lần này cực kỳ cẩn thận tỉ mỉ.







Nhưng sau đó…



Trống không như bắt phải không khí, không có gì hết.




Rõ ràng có thể cảm nhận được, có thể nhìn thấy Vu Nguyên sắp hóa lỏng ở trong động, nhìn thấy được nhưng không bắt được.



Cổ Dực hoang mang.



Rốt cuộc là chuyện gì thế này?



“Cổ Ma Hoàng! Có chuyện gì vậy?”, ý chí Đại Đạo ở bên ngoài hét lớn, chỉ đích danh Cổ Ma Hoàng.



Có vẻ như hơi vượt quá giới hạn rồi.



Bởi vì, trên thực tế Cổ Ma Hoàng đã không còn là sinh linh thuộc về thế giới Đại Thiên nữa, đã rời khỏi thế giới Đại Thiên hàng tỷ năm, tự hình thành một tộc mới ở trên không trung.



Là ý chí Đại Đạo của thế giới Đại Thiên thì không nên tùy ý liên lạc với chủng tộc ở hư không.



Nhưng ý chí Đại Đạo vẫn làm như vậy.



Vẫn ngang nhiên làm mà không quan tâm đến cảm nhận của hoàng triều Bất Tử.



“Không… Không rõ nữa”, sau đó một giọng nói khàn khàn, trầm đục và chấn động vang lên.



“Chết tiệt! Chắc là xảy ra chuyện gì bất trắc rồi. Nếu Cổ Dực không động được vào Vu Nguyên thì tộc Cổ Ma cứ dùng đến trận pháp Vu Nguyên rồi thu Vu Nguyên lại rồi tính tiếp”, ý chí Đại Đạo quyết đoán, nói.



Đúng thế! Ông ta đã có dự cảm không lành.



“Ừm!”, Cổ Ma Hoàng đồng ý. Bản thân ông ta cũng nghĩ như vậy, đúng là Vu Nguyên quá quý giá, tộc Cổ Ma tích lũy hàng tỷ năm mới có được, không thể để xảy ra gì bất trắc.



Nhưng một giây sau…



“Không xong rồi! Trận pháp Vu Nguyên không thu hồi lại được”, Cổ Ma Hoàng kinh hãi hô lên, giọng nói vô cùng sốt sắng và căng thẳng.



Cổ Ma Hoàng ở cấp bậc Đại Đế. Hơn nữa không phải là Đại Đế đơn giản.



Vậy mà lúc này ông ta cũng mất kiểm soát. Bởi vì ông ta gặp phải chuyện khó tin nhất. Trận pháp Vu Nguyên không thu lại được?



Đúng là gặp ma rồi!



“Cái gì?”, ý chí Đại Đạo cảm thấy có điều gì đó bất ổn xảy ra.


Đồng thời lúc này… “Vu Nguyên! Đồ tốt đây rồi!”, Tô Minh lên tiếng. Anh nhìn về phía hang động thứ 5, sau đó khẽ cười nói: “Bảo vật tốt như này mình cũng rất thích. Cổ Dực! Niềm vui bất ngờ mà anh nói chính là nó sao? Đúng là tôi rất thích”.



Lời nói vừa dứt thì….



“Nuốt trọn!”, Tô Minh thốt ra hai chữ.



Ngay lập tức… Rầm!



Trong hang động thứ 5 vang lên âm thanh chấn động ầm ầm như thủy triều. Vu Nguyên ngay lập tức hóa thành dòng nước lũ ập về phía Tô Minh rồi đi vào trong cơ thể anh.



Thân thể Tô Minh như biến thành hang động nuốt trọn tất cả mọi thứ.




“…”, con ngươi của Cổ Dực giãn nở to, như sắp rỉ máu.



Quá kinh hãi, chấn động, có chết hắn cũng không dám tin, suýt nữa thì ngã quỵ trên đất.



“Không…”, Cổ Ma Hoàng ở bên ngoài phẫn nộ gào thét, tiếng hét bao trùm cả thế giới Tiểu Thiên.



Còn ý chí Đại Đạo thì trầm ngâm.



Nhưng Thần lôi Đại Đạo ở trên chín tầng mây lúc này điên cuồng, dường như muốn giáng xuống tất cả những Thần phạt Đại Đạo. Quá là khủng khiếp. Có đến 90% tu giả võ đạo trong thế giới Tiểu Thiên dường như ngạt thở, chỉ cảm thấy sinh tử chỉ trong tích tắc, đúng là bá đạo.



“Vu Thần Đăng! Trấn cho ta!”, một lát, cuối cùng Cổ Dực cũng phản ứng lại, hét lớn một tiếng, liều mạng dùng đến Vu Thần Đăng đập về phía Tô Minh để ngăn cản Tô Minh.



Nhưng…



Tô Minh chỉ quét nhìn một cái mà khinh thường.



Anh dùng bia Huyền Diệu để nghênh chiến.



Vu Thần Đăng là chí bảo trong các bảo bối đẳng cấp, cấp bậc còn cao hơn cả bia Huyền Diệu.



Nhưng Vu Thần Đăng không có Vu Nguyên, căn bản không thể kích hoạt sử dụng được và cũng không phát huy được bao nhiêu uy lực.



Cũng như để làm cảnh mà thôi.



Quả nhiên, bia Huyền Diệu đã dễ dàng chặn lại được Vu Thần Đăng.



“Cửa mạch Vu Thần mở ra!”, Cổ Dực như sắp nhập ma, thấy Vu Thần Đăng không phải là đối thủ của bia Huyền Diệu rồi lại nhìn Vu Nguyên bị Tô Minh điên cuồng hấp thụ thì hai mặt hắn đỏ ửng, lúc này cũng không để ý đến cái khác mà mở ra mật pháp cấm kỵ.



Cố ép mở cửa mạch Vu Thần.



Dùng sức mạnh của Vu Thần, đâm xuyên vào mọi tầng không gian.



Nhất thời, thân hình của Cổ Dực điên cuồng co rúm lại, lúc này đã không còn là hình người nữa. Da thịt màu tím vàng đã biến thành màu tím đen, xương cốt phát ra mùi nham hiểm, bá đạo và hoang tàn.

1638762573255.png

Ngay lập tức, một quyền ấn gào thét, quyền ấn như bùng nổ đập về phía Tô Minh.



Quyền ấn đó quá khủng khiếp. Sức hủy diệt trên quyền ấn đó kể cả ngăn cách bởi chiến trường Thần Ma nhưng vẫn bao trùm cả thế giới Tiểu Thiên…



Nhưng Tô Minh không có chút gì hoang mang.



Khi quyền ấn đến trước mặt, sắp va vào anh thì xung quanh Tô Minh đột nhiên xuất hiện tầng ánh sáng.



Tầng ánh sáng thần bí màu xanh nhạt mang thêm màu tím huyền ảo.



Ánh sáng đó bao trùm lấy Tô Minh.



Trong lúc không ảnh hưởng đến việc Tô Minh nuốt trọn Vu Nguyên thì còn tạo nên tầng phòng ngự cho anh.



“Lực trường sức mạnh?”, trong lúc tất cả mọi người bao gồm cả Cổ Dực đều không hiểu luồng ánh sáng bao trùm Tô Minh là cái gì nhưng ý chí Đại Đạo lại kinh hãi hô lên.



Tiếng hét của ý chí Đại Đạo vô cùng rõ.



Khuôn mặt ý chí Đại Đạo trên không trung không ngừng co rúm lại, run rẩy đến mức mất kiểm soát.



Lực trường sức mạnh?



Chính là lực trường sức mạnh trong truyền thuyết?







Trước tiên chưa nói đến việc lực trường sức mạnh khó ngưng tụ đến mức nào, thậm chí chỉ là truyền thuyết.



Có lẽ, ngoài tu luyện quy luật Vận Mệnh đến mức cực điểm, cảnh giới ít nhất cũng phải đạt đến cấp Đại Đế thì mới có thể tiêu hao hàng tỷ năm để ngưng tụ quy luật Vận Mệnh, còn những người khác thì không thể làm nổi.



Bởi vì muốn ngưng tụ lực trường sức mạnh thì yếu tố thứ nhất phải là có sức sống khó thể tưởng tượng nổi.



Sức sống đó chỉ e tập trung cả nền văn minh Xương lại cũng không đủ.



Trừ khi…



“Cây Thế Giới? Hắn… Hắn đã tu luyện và nắm bắt thành công cây Thế Giới rồi sao?”, ý chí Đại Đạo lập tức hiểu được và phản ứng lại.



Cũng chỉ có khả năng này thôi.



Sau đó ý chí Đại Đạo suýt nữa bị hù dọa chết khiếp.



Từ lúc Tô Minh có được cây Thế Giới đến nay chưa được ba năm.



Vậy mà Tô Minh có thể luyện được?



Hơn nữa còn nắm bắt và luyện hóa hoàn toàn. Nếu không thì không thể kích hoạt được lực trường sức mạnh. Năm đó, lúc Cố Đình Tiêu chưa chết nhất định không ngưng tụ được lực trường sức mạnh. Bởi vì Cố Đình Tiêu chưa nắm bắt và luyện hóa triệt để được cây Thế Giới. Kể cả Cố Đình Tiêu đã sống mấy tỷ năm.



“Tô Minh nhất định phải chết”, ý chí Đại Đạo thấy sợ hãi.



Trước đó là kiêng kị với Tô Minh.



Nhưng lúc này là sợ.


Thật sự là sợ rồi! Đồng thời lúc này, dưới hàng triệu ánh mắt mong đợi, Cổ Dực điên cuồng tung ra một quyền đập lên lực trường sức mạnh, sau đó….



Và cũng không có sau đó nữa…



Cứ như đập lên cây bông, không có bất cứ động tĩnh gì.



Vô cùng thần kỳ.



Cổ Dực thấy đầu óc quay cuồng, sợ đến nỗi suýt nữa vỡ tim.



“Tôi không tin!”, sau đó Cổ Dực hét lớn, xem ra sắp phát điên. Hắn một lần nữa tung quyền lên.



Lần này, trong lúc hắn tung quyền lên thì khí tức lại một lần nữa tăng lên.



Bởi vì hắn bắt đầu thiêu đốt huyết mạch.



Hắn như phát điên!



Khí tức của Cổ Dực đã đạt đến tầng Đại Đế, thậm chí còn mạnh hơn Đại Đế một chút.



Đoàng!



Quyền này khóa chặt Tô Minh.



“Hà tất phải thế?”, lần này Tô Minh chỉ cười, chỉ thấy Vu Nguyên ở hang động số 5 đã bị Tô Minh hấp thụ hoàn toàn.



Tô Minh quay đầu lại, vừa hay quyền của Cổ Dực cũng đánh tới.



“Không gian sụp đổ”, Tô Minh nhìn quyền ấn đó, hét lớn.



Ngay lập tức, không gian xung quanh quyền ấn bắt đầu sụp đổ, bị xé tan, thiêu đốt…



Nhưng vẫn không đủ.



Quyền ấn đó chỉ bị chặn lại một chút rồi vẫn tiếp tục tiến về trước.



Sắc mặt Tô Minh không biến đổi, vẫn cười nhạt rồi nói: “Không gian đứt đoạn!”



Ngay lập tức, trên đường quyền ấn lao về trước thì liền bị đứt đoạn, xuất hiện khoảng đứt đoạn không gian.



Quyền ấn lại dừng lại nhưng sau đó lại tiếp tục về trước.



Không gian đứt đoạn cũng tiêu hao một chút quyền ấn này.



Lúc này, quyền ấn cách Tô Minh chỉ còn chưa tới 10m.



Tô Minh vẫn đứng đó mà không lùi về sau một bước.



“Không gian xoay chuyển!”, Tô Minh lại hét lên.



Ngay lập tức, tất cả không gian trong hang động bắt đầu biến đổi, các dị tượng không gian diễn ra, vô cùng thu hút.



Quyền ấn đó lại bị tiêu hao rồi mờ đi rất nhiều.



Nhưng vẫn không đủ.



“Ha ha! Không gian nghịch đảo!”, Tô Minh không vội vàng, chỉ cười rồi lại thốt ra bốn chữ.



Lần này, quyền ấn run rẩy, giống như bị kéo mạnh một cái, tốc độ cũng giảm đi rất nhiều.



Ngay cả khí tức hủy diệt ở trên quyền ấn đó cũng bị tiêu hao đi rất nhiều.


Ánh sáng càng mờ ảo hơn. “Không gian tiêu vong!”, lúc này quyền ấn đã đến trước mặt Tô Minh, dường như sắp chạm vào anh thì Tô Minh vẫn không vội vã mà nói.



Lần này, quyền ấn phát ra tiếng gầm rú phẫn nộ.



Nó bắt đầu nứt gãy, mờ dần rồi hóa thành hư vô.



Bên ngoài, không khí vô cùng yên tĩnh.



Tô Minh chỉ dùng quy luật không gian với quyền của Cổ Dực, giống như huyền kỹ vô địch.



Là tổ hợp của các loại thần thông không gian, vô cùng chấn động.



Quy luật không gian còn có thể dùng như vậy sao?



Ngay cả nhiều Đại Đế cũng kinh hãi.



“Đúng là hậu sinh khả úy!”, Hỗn Độn Long Quy thốt lên, trong giọng nói đều là sự kinh ngạc và tán thưởng.



“Tại sao? Tại sao lại như vậy?”, Cổ Dực như suy sụp, hắn không thể chấp nhận nổi, cứ lắc đầu mãi.



Sau đó…



“Muốn chết thì cùng chết! Một kẻ yêu nghiệt như này vốn không nên xuất hiện ở thế giới này”, sau mấy hơi thở, Cổ Dực đột nhiên hét lớn, dường như sắp suy sụp. Toàn thân như biến thành viên đạn bắn vụt về phía Tô Minh.



Đây là dấu hiệu của sự tự hủy diệt.



Đúng theo kiểu kéo nhau cùng chết.



“Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng!”, nhưng Tô Minh vẫn cười, không hề né tránh mà tùy ý giơ tay lên, tung chiêu ra.



Sau đó….



Tất cả đều vô cùng yên tĩnh.



Toàn thân Cổ Dực như ngọn lửa đang cháy bị hất thêm một chậu nước.



Khí tức tự hủy diệt như bị dập tắt.



Không chỉ vậy, Cổ Dực bắt đầu thấy mình yếu và già đi, sức sống cũng yếu ớt hơn hẳn.



Bóng hình sinh mệnh cứ lởn vởn quanh người hắn, lấp lánh như trong phim.



Có cảnh đời trước và đời sau….



Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng chém đứt tiền kiếp, tiêu diệt tương lai, chặn mất đường lục đạo thần hồn, phong sát cửa luân hồi hoàng tuyền.



Cổ Dực chỉ cảm thấy mình giống như bị một sức mạnh vô hình hút sạch sức lực.



Hắn nhìn chằm chằm vào Tô Minh với vẻ sợ hãi và tuyệt vọng đến tận lúc hóa thành tro bụi.



Sau đó…



Đám người Đạm Đài Vô Tình và Độc Cô Nguyên đều đơ hơn cả gỗ đá.



Ở bên ngoài cũng như vậy.



Cả thế giới Tiểu Thiên chưa bao giờ yên tĩnh như vậy.



“Được rồi! Chúng ta đi thôi!”, Tô Minh quay đầu lại, dường như vừa làm một chuyện vô cùng nhỏ nhặt. Anh cười rồi nhìn Đạm Đài Vô Tình và Độc Cô Nguyên, nói.



“Cứu… Cứu tôi…. Cứu…”, nhưng lúc này lại nghe thấy tiếng kêu cứu yếu ớt, cầu cứu và tuyệt vọng của Vương Thừa Dịch.



Vương Thừa Dịch bị Cổ Dực đập cho một quyền.
1638762606816.png

Hắn ta tận mắt chứng kiến cảnh tượng Tô Minh chém chết Cổ Dực!



Cảm giác chấn động đó khiến hắn ta sợ hãi đến mức tim phổi như bị xé rách.



Cũng hối hận chết đi được...



Nghe thấy tiếng kêu cứu của Vương Thừa Dịch, Tiền Sơn Sơn và Trương Khả liếc nhìn Vương Thừa Dịch một cái nhưng lại không có bất cứ hành động nào.



Bởi vì trước đó Vương Thừa Dịch đã đắc tội với Tô Minh, không có sự đồng ý của Tô Minh thì bọn hắn cũng không dám tùy tiện cứu người, ngộ nhỡ chọc giận Tô Minh thì sao?



Sự khủng bố, vô địch của Tô Minh quả thực như bóng ma vậy, khắc sâu vào trong tâm niệm của hai người. Lúc này hai người đều run rẩy, trong đầu óc hồi lâu vẫn còn hiện lên hình ảnh Tô Minh giết chết Cổ Dực vừa nãy.



Đọc tiếp tại TАмliπh247.me nhé !
"Vị tiền bối mà anh nhắc đến đó là ân nhân cứu mạng của anh, lúc này anh nên tìm tiền bối của anh tới cứu anh chứ", Tô Minh nhìn Vương Thừa Dịch, lạnh lùng lên tiếng.



Tiền bối mà Vương Thừa Dịch nói chính là Cổ Dực.



Cổ Dực đã chết rồi, sao còn cầu cứu Cổ Dực được nữa?



Huống chi, trọng thương gần chết của hắn cũng là đến từ một quyền của Cổ Dực.



Những lời nói này của Tô Minh hoàn toàn là những lời châm biếm, hơn nữa còn là những lời châm biếm nhìn Vương Thừa Dịch, thấy chết mà không cứu.



"Anh...", Vương Thừa Dịch vốn chỉ còn lại nửa hơi thở lúc này bị một câu nói của Tô Minh kích động, nửa hơi thở đó không giữ được nữa... rõ ràng tức quá mà chết.



Thần hồn cũng tiêu tán hóa thành hư không, vốn dĩ khi Vương Thừa Dịch chịu một quyền đó của Cổ Dực, thần hồn cũng bị trọng thương có xu hướng tiêu tan, lúc này, thân thể đã chết, đương nhiên thần hồn cũng hóa thành hư vô.



Ngay sau đó Tô Minh đưa Độc Cô Nguyên và Đạm Đài Vô Tình rời đi.



Tiền Sơn Sơn và Trương Khả cũng rời đi, rời khỏi sơn động.



Vừa rời khỏi sơn động.



Thì đột nhiên...



"Vù vù vù vù...", Trương Khả và Tiền Sơn Sơn lập tức biến mất, bị động biến mất.



Hai người thậm chí còn không biết đã xảy ra chuyện gì đã giống như có một cỗ lực hút từ trên trời hút hai người đi.



Tiếp theo là Đạm Đài Vô Tình và Độc Cô Nguyên cũng biến mất.



"Đại Đạo bị dồn ép đến mức nóng nảy rồi", Tô Minh thì thầm tự nói. Anh đã đoán được xảy ra chuyện gì.



Trương Khả, Tiền Sơn Sơn đến từ vực Hỗn Độn, ý chí Đại Đạo không muốn bọn họ chết, bằng không sẽ có phiền phức, cho nên đã bị trận pháp đưa ra khỏi chiến trường Thần Ma.



Độc Cô Nguyên cũng vậy.



Còn Đạm Đài Vô Tình e là vì ý chí Đại Đạo không muốn dây dưa mãi không thôi với hoàng triều Bất Tử, bằng không nếu thế lực đệ nhất cường đại trên thế giới Đại Thiên không màng tất cả khai chiến với ý chí Đại Đạo cũng sẽ gây nên hao tổn với vận khí và căn nguyên của thế giới Đại Thiên, đó là điều mà ý chí Đại Đạo không muốn nhìn thấy, cho nên cũng đưa Đạm Đài Vô Tình ra ngoài.



Ừ. "Ý chí Đại Đạo, sự khống chế của ông với chiến trường Thần Ma đúng là đáng sợ đấy", Tô Minh âm thầm tự nói, anh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời của chiến trường Thần Ma.



Cũng đúng lúc này bầu trời của chiến trường Thần Ma bắt đầu xụp đổ!



Địa mạch của chiến trường Thần Ma bắt đầu nứt toác ra.



Quy luật và đạo vận của chiến trường Thần Ma bắt đầu bốc cháy...



Không gian bắt đầu vặn vẹo méo mó.



Tất cả bắt đầu hủy diệt, nổ tung.



Đọc tiếp tại TАмliπh247.me nhé !
"Cái giá hủy diệt chiến trường Thần Ma là để mai táng tôi ư?", Tô Minh mặt không biến sắc, nhưng sâu trong ánh mắt cực kỳ ngưng trọng, Đại Đạo đây là đang chó đường cùng dứt giậu mà!



Bên ngoài.



Cảnh tượng chiến trường Thần Ma sụp đổ, nổ tung, hủy diệt đang lọt vào trong hàng tỷ cặp mắt.



Vô cùng vô cùng chấn động.



Cho dù ngăn cách qua màn hình thì cỗ khí tức 'yên diệt' đó vẫn quá đỗi khủng bố đến mức khiến người ta da đầu tê rần, thần hồn nổ vang!



Đó... đó... đó là chiến trường Thần Ma trong truyền thuyết!



Cứ vỡ tung như vậy sao?



Chiến trường Thần Ma trên thực tế là một dị không gian, sự cường đại, thần bí của bản thân không gian này trên ý nghĩa nào đó vĩnh viễn vượt xa bất cứ vị trí nào của thế giới Đại Thiên, cho dù là vị trí của hoàng triều Bất Tử cũng không thể bằng một phần mười.



Cũng vỡ vụn được ư?



Ý chí Đại Đạo rốt cuộc làm thế nào mà làm được vậy?



"Phốc...", cùng trong khoảnh khắc đó, trên cửu thiên truyền đến một tràng âm thanh mịt mờ, là ý chí Đại Đạo bị thương rồi! Còn là thương thế không đơn giản.



Chiến trường Thần Ma vỡ nát dưới ý niệm của ý chí Đại Đạo, việc này đối với bản thân ý chí Đại Đạo mà nói cũng không là gì, bởi vì ông ta đã hoàn toàn khống chế chiến trường Thần Ma rồi, ngoại trừ vẫn chưa tìm ra đỉnh Thần Ma ra thì những thứ khác ông ta đều có thể tuyệt đối nắm chắc.



Cho nên, chấp niệm hủy diệt thiên trường Thần Ma là điều có thể.



Nhưng cách làm này của ông ta tựa hồ coi như đang trực tiếp ra tay với Tô Minh!



Chiến trường Thần Ma tương đương như một bộ binh khí, sự hủy diệt của chiến trường Thần Ma chính là công kích của bộ binh khí này, còn người chịu tấn công chính là Tô Minh.



Việc này đi ngược với quy luật đại đạo quả vị.



Ý chí Đại Đạo là để ngăn chặn bất cứ sinh linh nào trong thế giới Đại Thiên do ông ta khống chế trực tiếp ra tay, bằng không sẽ phải chịu phản phệ của đại đạo quả vị.



Quả nhiên, ý chí Đại Đạo giờ phút này đã bị phản phệ rồi.



Căn nguyên bị trọng thương nghiêm trọng, tựa như bị đoạt nhất một phần ba căn nguyên vậy.


Hậu quả tương đối nghiêm trọng. Căn nguyên mà ý chí Đại Đạo nắm trong tay càng ít thì mức độ khống chế thế giới Đại Thiên càng ít, nếu như ít đến một mức độ nhất định thì ông ta chỉ có thể làm khách thôi, không thể tạo ra bất cứ quy tắc đại đạo nào nữa, không thể hưởng thụ bất cứ lợi ích nào do đại đạo quả vị mang lại nữa. Thậm chí, có khả năng sẽ bị những sự tồn tại khủng bố khác cướp đoạt đi đại đạo quả vị.



Dù sao lần hủy diệt chiến trường Thần Ma này của ý chí Đại Đạo sẽ phải trả một cái giá cực lớn! Có thể cần hàng triệu năm mới bù đắp lại được.



Nhưng ý chí Đại Đạo không hối hận!



"Cùng hủy diệt với chiến trường Thần Ma đi", ý chí Đại Đạo âm thầm tự nhủ.



Yên tâm hơn nhiều rồi.



Cho dù phải trả cái giá thiên đại, chỉ cần Tô Minh chết cũng đều xứng đáng.



Tốc độ trưởng thành của Tô Minh mang lại cho ông ta áp lực khó có thể hình dung, không giết chết Tô Minh thì ông ta cũng sẽ bị Tô Minh giết chết, trực giác này của ông ta rất mãnh liệt.



Về phần Tô Minh có khả năng bị tiêu diệt trong chiến trường Thần Ma không, hay vẫn có thể sống sót?







Vẫn như trước có thể tạo ra vô thượng thần tích không?



Không thể nào.



Ý chí Đại Đạo xác định chắc chắn không có khả năng.



Ông ta quá đỗi quen thuộc với chiến tường Thần Ma rồi.



Nơi đáng sợ nhất của chiến trường Thần Ma nằm ở tinh hạch Thần Ma!



Sự bạo nổ của chiến trường Thần Ma tương đương với bạo nổ của tinh hạch Thần Ma...



Mà uy lực của một khối tinh hạch Thần Ma lớn đến mức nào? Ước chừng có thể dễ dàng chôn vùi cả Đại Đế thượng vị ấy chứ?



Thế giới Đại Thiên từ cổ chí kim chưa từng xuất hiện qua vị Đại Đế thượng vị nào, dưới sự bạo nổ của tinh hạch thì đều phải chết.



Cho nên, bất luận Tô Minh có vô địch, yêu nghiệt, cường đại, không thể tin nổi đến đâu cũng không thể có một tia sinh cơ.



Nếu như dưới sự bạo nổ của chiến trường Thần Ma mà Tô Minh vẫn còn sống thì ông ta chấp nhận. Ông ta cho dù có chết trong tay Tô Minh cũng chấp nhận.



"Đại Đạo! Tôi không chết không xong với ông!", đúng lúc này, Hỗn Độn Long Quy đột nhiên gào lên, trực tiếp mất kiểm soát.



Hỗn Độn Long Quy có chết cũng không ngờ được ý chí Đại Đạo lại... lại vô liêm sỉ như vậy, điên cuồng đến mức này sao?



Bạo nổ cả chiến trường Thần Ma?
1638762641296.png

Đây được coi là gì chứ?



"Ầm!"



Dưới sự nổi giận của Hỗn Độn Long Quy, một trảo được đánh ra hướng lên phía cửu thiên.



Trảo Long Quy dao động vô hạn, cực hạn phóng đại, mang theo hỗn độn ngợp trời, giống như một trảo chụp lấy cả thiên địa sơ khai vậy.



"Ra tay!", Đạm Đài Chân Thương cũng giận dữ gầm lên, đồng thời ra tay ầm ầm đánh ra một quyền, đánh lên phía cửu thiên, mấy vị lão tổ tông cấp bậc Đại Đế huyết mạch Đạm Đài cũng ra tay rồi.




Thế nhưng.



"Hừ", ý chí Đại Đạo chỉ châm biếm hừ một tiếng, sau đó... bỏ chạy. Bỏ chạy vào hành cung Đại Đạo!



Ý chí Đại Đạo có hành cung.



Thân là người nắm giữ đại đạo quả vị, có quả vị trấn áp tại thân.



Hành cung Đại Đạo có thể ngăn chặn, coi thường tất cả tấn công đến từ những sinh linh trong thế giới Đại Thiên.



Đương nhiên, hành cung Đại Đạo cũng không phải tuyệt đối vô địch, nếu như tấn công của người công kích quá đỗi uy lực thì hành cung Đại Đạo cũng không thể chống cự được.



Nhưng khả năng này không cao, dù sao, hệ thống sinh sôi võ đạo của thế giới Đại Thiên cũng chỉ có trình tự như vậy, có giới hạn.



Muốn phá vỡ giới hạn này, uy hiếp được hành cung Đại Đạo gần như là người ngủ mê nói sảng.



"Đáng chết".



Quả nhiên, ngay sau đó tấn công của đám người Hỗn Độn Long Quy và Đạm Đài Chân Thương sau khi tiến vào không tầng đại đạo trên cửu thiên thì lập tức mất đi động tĩnh, không có bất cứ hiệu quả nào.



"Ý chí Đại Đạo, ông ra tay bỉ ổi như vậy, điên cuồng mất trí như vậy, sớm muộn gì cũng gặp phải báo ứng mà thôi!", khóe miệng của Hỗn Độn Long Quy có vết máu tươi, tức giận công tâm.



Đường đường là ý chí Đại Đạo, là người bảo vệ của cả thế giới Đại Thiên, là người thủ hộ của thế giới Đại Thiên, vậy mà lại đích thân ra tay giết chết một thiên tài siêu cấp xuất chúng trong thế giới Đại Thiên ư? Đúng là vô liêm sỉ đến cực điểm!



"Chết rồi, cậu Tô chết rồi, chết rồi, chết rồi!", Đạm Đài Chân Thương thì thào tự nói, sắc mặt tái nhợt, đáng tiếc, thở dài tiếc nuối. Ông ta ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào màn hình khí tức, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng sụp đổ của chiến trường Thần Ma.



Cho dù là ông ta, nếu như thân ở trong nơi bạo liệt như vậy chắc chắn cũng chết hàng triệu lần trong nháy mắt.



"Đạm Đài Vô Tình xin thề! Đời này nhất định phải giết chết ý chí Đại Đạo!", Đạm Đài Vô Tình xuất hiện bên cạnh Đạm Đài Chân Thương, cô ta từ sau khi được truyền tống ra ngoài đến bây giờ vẫn không hé răng nửa lời, không khóc lóc, không biến sắc, chỉ có sự bình tĩnh, sự bình tĩnh thuần túy đến mức khiến lòng người khiếp sợ. Trong lòng Đạm Đài Vô Tình thầm nói, đôi mắt xinh đẹp cuối cùng cũng trào ra dòng lệ ngân.



"Anh Tô, thật sự rất nguy hiểm", Thiên Nữ Tạo Hóa nói, có chút nghĩ lại mà sợ.


"Lại là kho tàng huyết mạch! Kho tàng huyết mạch lại lập công rồi!" Khoảnh khắc chiến trường Thần Ma nổ tung, nói thực ngay đến Thiên Nữ Tạo Hóa cũng có chút lo lắng cho sống chết của Tô Minh, bởi vì uy lực bạo nổ của chiến trường Thần Ma quá đỗi khủng bố!



Khủng bố đến độ cho dù Tô Minh quanh người có hỗn độn chí bảo như bia Huyền Diệu cũng không thể có chút cơ hội chống đỡ.



Cho dù Tô Minh có khả năng hồi phục lấy máu trùng sinh tựa hồ cũng không thể có cơ hội và thời gian hồi phục.



Nói cho cùng, tinh hạch Thần Ma căn bản là vượt xa cấp bậc của nền văn minh Xương.



Tinh hạch Thần Ma bạo nổ tuyệt đối không phải là điều mà Tô Minh có thể ngăn cản được.



Nếu như Thiên Nữ Tạo Hóa ở đỉnh phong thì còn có thể dễ dàng ra tay giúp đỡ Tô Minh xử lý uy lực bạo liệt của chiến trường Thần Ma này, nhưng cô ta vẫn còn cách thời kỳ đỉnh phong quá xa, vẫn chỉ là một tia thần hồn mà thôi.




Rơi vào đường cùng.



Thiên Nữ Tạo Hóa đã chuẩn bị sử dụng vài thủ đoạn nghịch thiên, cố gắng hết sức bảo vệ thần hồn của Tô Minh, sau đó tương lai sẽ dựa vào Vô Thượng bí pháp, từng chút từng chút tụ hồn cho Tô Minh, giúp anh chuyển thế, trùng sinh...



Đây là cơ hội duy nhất mà Thiên Nữ Tạo Hóa có thể nhìn thấy.



Lựa chọn bất đắc dĩ.



Nhưng nào ngờ... chưa đợi đến lượt cô ta có bất cứ hành động nào thì vào khoảnh khắc chiến trường Thần Ma nổ tung, có một đỉnh đột nhiên xuất hiện!



Đỉnh Thần Ma.



Đỉnh Thần Ma duy nhất chưa bị ý chí Đại Đạo khống chế trong chiến trường Thần Ma.



Cũng là bảo bối thần bí nhất, mạnh mẽ nhất trong chiến trường Thần Ma.



Là sự tồn tại để lại vô số truyền thuyết.



Đỉnh Thần Ma đột nhiên xuất hiện, giống như là được triệu hồi vậy.



Cực kỳ không thể tin nổi...



Bình thường mà nói, Tô Minh không phải là chủ nhân của đỉnh Thần Ma, thậm chí trước đó Tô Minh còn chưa từng gặp mặt nó, sao có thể đột nhiên vì Tô Minh mà tới được?



Đỉnh Thần Ma không phải vào lúc chiến trường Thần Ma bùng nổ hoặc là nổ tung theo chiến trường Thần Ma, hoặc là đồng ý trốn vào hư không, một lần nữa lưu lạc tại nơi nào đó trong hư không vô tận, đợi chờ người có duyên sao?



Nhưng lại một mực tìm tới Tô Minh!



Có điều, rất nhanh Thiên Nữ Tạo Hóa đã hiểu ra, đỉnh Thần Ma tìm tới Tô Minh là vì kho tàng huyết mạch của Tô Minh!



Phảng phất tựa hồ như nó là người hâm mộ trung thành, đứa em trai trung thành của kho tàng huyết mạch vậy, cho nên đã chủ động tìm tới cửa.
1638762674945.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK