Mục lục
Truyện Đỉnh Cấp Tông Sư - Tô Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì Diệp Mộ Cẩn, vì ông cụ Diệp và cả nhà họ Diệp, Tô Minh muốn thử một phen.

“Được rồi! Vậy anh đi cùng em đi. Buổi trưa thiếu tông chủ của Phiêu Diểu Tông sẽ đến Đế Thành”, Diệp Mộ Cẩn nói.

“Buổi trưa sao? Bây giờ mới 9 giờ, còn mấy tiếng nữa, anh còn có chút chuyện”, Tô Minh ngẫm nghĩ, nói: “Hiện giờ em ở võ trường chăm sóc học viên giúp anh. Bảo họ tạm dừng trận chiến sinh tử mà đổi thành phối hợp đồng đội”, nói xong Tô Minh đi thẳng về phía giáo tôn các.

Anh phải tiếp tục nâng cấp của Xích Ảnh kiếm.

Xích Ảnh kiếm mạnh lên một phần thì sức chiến đấu của anh cũng tăng thêm một phần.

Điều đơn giản nhất là, kiếm ý mà hiện giờ Tô Minh lĩnh hội được đã bước vào cấp nhập vi trung kỳ đến hậu kỳ rồi. Đây là một cấp bậc vô cùng khủng khiếp, thậm chí cả Huyền Linh Sơn cũng không tìm được người thứ hai.

Kiếm ý hiện tại của Tô Minh có thể nhập vi, có thể khống chế, hòa nhập vào trong kiếm, tạo thành kiếm quang. Có thể nói là vô cùng mạnh.

Nhưng điều đáng tiếc là hiện giờ anh vận dụng kiếm ý chưa tốt lắm. Bởi vì Xích Ảnh kiếm không chịu được kiếm ý hoàn chỉnh của mình, kể cả là Xích Ảnh kiếm đã hấp thụ nước Vận Nham.

Mặc dù Xích Ảnh kiếm là linh khí nhưng vẫn thuộc tầng thấp. Kể cả đã hấp thụ nước Vận Nham, nâng được một bậc lớn nhưng hiện giờ cùng lắm cũng chỉ chịu được 30% kiếm ý của mình.

Tất nhiên như này cũng tốt hơn rất nhiều so với trước đây chỉ chịu được 10% kiếm ý.

Nhưng Tô Minh vẫn không thấy thỏa mãn.

Hàn thiết nặng có thể tiếp tục nâng cao cấp bậc của Xích Ảnh kiếm.

Sau khi luyện với nước Vận Nham, cộng với hàn thiết nặng thì có thể giúp Xích Ảnh kiếm tăng lên cấp bậc linh khí trung phẩm.

Vì vậy Tô Minh không thể chờ được nữa. Anh liền đi thẳng về phòng thuốc ở giáo tôn các.

Lúc đi vào phòng thuốc, Tô Minh lấy hàn thiết nặng và Xích Ảnh kiếm ra, lại từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái đỉnh rồi đặt hàn thiết nặng vào bên trong.

Sau đó anh lại lấy ra một lệnh bài màu đỏ, trên lệnh bài có chữ ‘Hỏa’.

Lệnh bài này có tên là Hỏa Linh Bài, là bảo bối mà ông già cho anh.

Theo như ông già nói, trên thế gian này có rất nhiều hỏa diễm (hay còn gọi là ngọn lửa), ngoài loại bình thường nhất thì còn có những loại huyền hỏa đặc biệt như lôi hỏa, địa mạch hỏa.

Huyền hỏa rất mạnh, nhiệt độ vô cùng khủng khiếp và vô cùng hiếm gặp.

Trong Hỏa Linh Bài được ông già phong ấn những đốm huyền hỏa nhỏ. Chớ coi thường đốm huyền hỏa này, thực chất khả năng thiêu đốt của nó vô cùng mạnh. Bảo vật luyện binh khí như hàn thiết nặng khó có thể dung hòa được ngọn lửa thông thường nhưng huyền hỏa thì được.

Tô Minh cũng cho cả Huyền Hỏa Bài vào trong đỉnh, sau đó niệm thần chú để giải trừ phong ấn của Hỏa Linh Bài.

Ngay lập tức Hỏa Linh Bài ở trong đỉnh hóa thành hư vô. Một ngọn lửa màu đỏ cam giống như con ma bắt đầu gào thét.

Đỉnh nhanh chóng bị thiêu đốt biến thành màu đỏ, nhiệt độ cả phòng thuốc đều bắt đầu tăng lên.

Rất nhanh, một số đồ trong phòng bắt đầu bị tan chảy.

Tô Minh cảm thấy có gì đó không ổn, trên đầu đều là mồ hôi, miệng lưỡi khô rát.

Anh không rời đi mà vận chuyển chân khí để ngăn lại.

Mắt thường có thể thấy, hàn thiết nặng trong đỉnh bắt đầu tan chảy từng chút một.

Hàn thiết nặng vốn có màu tím xanh, lấp lánh ánh sáng thần bí. Còn sau khi nó tan chảy thì biến thành chất lỏng giống như nham thạch màu xanh.

Chừng nửa tiếng sau, hàn thiết nặng bị tan chảy hoàn toàn.

Tô Minh đổ hết chất lỏng đó vào trên thân kiếm của Xích Ảnh kiếm.

Lần này, thân kiếm của Xích Ảnh kiếm không hấp thụ hoàn toàn nước Vận Nham, chất lỏng của hàn thiết nặng rơi trên Xích Ảnh kiếm rồi đông đặc nhanh chóng trên thân kiếm.

Rất nhanh, toàn bộ thân kiếm của Xích Ảnh kiếm đều được bao phủ hoàn toàn. Lúc này kiếm không còn là kiếm nữa mà giống như chiếc gậy kim loại kỳ lạ.

Nhưng Tô Minh không hề lo lắng mà lại vui mừng. Bởi vì anh đã cảm nhận được khí tức linh khí trung phẩm.

Sau khi chất lỏng của hàn thiết nặng nguội và đông đặc hoàn toàn thì Tô Minh cầm Xích Ảnh kiếm lên rồi gật đầu, trọng lượng đã tăng lên gấp bội.

Trong lòng anh thấy kích động, chuông Thiên Địa Huyền Hoàng xuất hiện rồi.

“Cũng may là có chuông Thiên Địa Huyền Hoàng! Nhà họ Lam đúng là toàn người tốt”.

“Đập cho ta!”

Tô Minh quát một tiếng, chuông Thiên Địa Huyền Hoàng bắt đầu đập vào Xích Ảnh kiếm.

“Cheng!”

“Cheng!”

“Cheng!”



Rất vang, hết tiếng này đến tiếng khác.

Mỗi tiếng phát ra, cả giáo tôn các đều rung chuyển, thậm chí cả viện võ đạo nhà họ Diệp đều rung chuyển. Mỗi lần chuông Thiên Địa Huyền Hoàng đập vào, Xích Ảnh kiếm như cây gậy sắt nặng trịch dần hình thành nên hình dạng của kiếm.

Tô Minh tiếp tục đập.

Với tốc độ đập khủng khiếp một giây mười lần, chuông Thiên Địa Huyền Hoàng chỉ còn lại tàn ảnh màu vàng.

Tầm hơn một tiếng sau, Xích Ảnh kiếm đã được mài sắc bén, trong sắc màu tím đỏ lộ ra màu xanh trong suốt, vừa nhìn một cái đã thấy vô cùng chói mắt.

Quá sắc! Xích Ảnh kiếm sắc đến nỗi mà Tô Minh nhổ một sợi tóc ném lên trên Xích Ảnh kiếm mà chưa đến lưỡi kiếm thì tóc đã bị cắt đứt.

“Linh khí trung phẩm đỉnh phong”, Tô Minh bật cười rồi đẩy kiếm ý vào bên trong Xích Ảnh kiếm.

Trong chớp mắt, Xích Ảnh kiếm rú lên một tiếng, một luồng ánh sáng màu tím xanh lóe lên.

Không gian trước mặt dường như đi vào hư không.

“80% rồi! Có thể chịu được 80% kiếm ý của mình rồi, ha ha…”, Tô Minh cười ha ha, sắc mặt đỏ ửng nói: “Công Tôn Hạ! Công Tôn Thần! Cảm ơn các người! Món quà này lớn quá…”.

Có thanh kiếm này trong tay, nếu như đối mặt với đối thủ như Thẩm Băng Tuyền tối qua thì Tô Minh chắc chắn chỉ cần một kiếm là có thể hạ gục được chứ đâu cần đến ba kiếm?

Lúc này, Lam Tuyết và Diệp Mộ Cẩn đứng bên ngoài giáo tôn các, trong ánh mắt đều là sự lo lắng và hiếu kỳ…

“Đồ tồi này không biết đang làm gì trong đó nữa?”, Diệp Mộ Cẩn thấy cạn lời. Cô ta ở võ trường đã sắp xếp cho học viên tiến hành tập luyện nhưng lúc tập lại cảm thấy mặt đất rung chuyển.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK