Va chạm không tạo ra bất kỳ âm thanh nào.
Lúc mới bắt đầu, chưởng ấn chạm rỗng tương đối kinh người, có thể dễ dàng nghiền nát các kiếm chiêu.
Cho đến khi hơn mười kiếm chiêu được tung ra, ánh sáng của chưởng ấn chạm rỗng hiển nhiên đã bị mờ đi rất nhiều.
Nhưng, trong thời điểm va chạm, chưởng ấn chạm rỗng cũng di chuyển về phía trước.
Chưởng ấn chạm rỗng tác động trên người Tô Minh!
Cả người Tô Minh ngay lập tức máu me be bét...
Có vẻ như đã bị đánh cho bầm dập.
Không chỉ như vậy, phía trên, chùm ánh sáng màu cam khổng lồ nhanh chóng lao thẳng về phía Tô Minh trong khi anh vừa mới bị thương nặng.
Hiển nhiên, đây là thời điểm để Mộ Dung Yêu tung ra những chiêu thức đã được tính toán kỹ lưỡng.
Tô Minh cắn răng chịu đựng, mặt đầy máu tươi, chính vào thời khắc sinh tử, Xích Ảnh kiếm vung lên phía trên!!!
Hơn nữa, kiếm chiêu không hề yếu đi chút nào.
Tốc độ kiếm chiêu cũng không hề chậm chạp.
Thậm chí còn có cảm giác nhanh hơn, mạnh hơn, nóng rực và sắc bén vô cùng.
"Không thể nào!", Mộ Dung Yêu nhìn thấy không khỏi kinh hãi, Tô Minh bị chưởng ấn của cô ta tấn công, cho dù không chết thì cũng phải bị thương nặng, phần dưới bị thương nặng như thế làm sao có thể tiếp tục phát huy tổ hợp kiếm chiêu mạnh mẽ vô cùng đó?
Cái quái gì thế?
Đây hoàn toàn trái với võ đạo quan.
Không chỉ có Mộ Dung Yêu kinh hãi, không dám tin, tất cả mọi người có mặt tại đó, nhất là Thẩm Hạc Quang, Thẩm Thanh Hài và những người khác đều rùng mình kinh sợ hơn cả nhìn thấy ma.
"Bịch!"
Đúng lúc này, cả người Tô Minh bị chùm ánh sáng màu cam khổng lồ hung hăng đập trúng. Đọc nhanh & update liên tục tại trang VietWriter
Mặc dù anh đã cố gắng sử dùng kiếm chiêu của để ngăn cản.
Nhưng cuối cùng, chùm ánh sáng màu cam kia quá mạnh mẽ!!!
Cộng thêm cả tiên cơ.
Anh không thể chống lại được.
"Có điều như vậy cũng đủ rồi, chỉ sử dụng một chút kiếm chiêu mà chùm ánh sáng này cũng không giết nổi mình", Tô Minh nghĩ thầm trong lòng, ý nghĩ này vừa xuất hiện, mọi người đều thấy rõ ràng Tô Minh vừa bị chùm ánh sáng màu cam đập trúng, toàn thân run rẩy, hầu như đã bị đánh cho bầm dập, từng chút xương trắng lộ ra bên ngoài da thịt trông thật đáng sợ, máu tươi đầm đìa điên cuồng chảy xuống, cơ thể tàn tạ của anh, căn bản không điều khiển được phương hướng, rơi xuống phía dưới, từ trên không trung rơi xuống dưới vực sâu... Giống như là đóng đinh!
Vô cùng đáng sợ.
Nhưng...
"Đi chết đi!!!", khi tất cả mọi người đều cho rằng Tô Minh chắc chắn sẽ chết, lại... lại đột ngột nghe thấy một tiếng thét chói tai.
Tô Minh từ dưới đất thoáng một cái bất ngờ bùng lên.
Mặc dù toàn thân đẫm máu.
Mặc dù xương gãy.
Mặc dù mái tóc nhuốm màu đỏ rực.
Mặc dù khí tức bị tàn phá.
Nhưng kiếm chiêu của anh vẫn khủng bố mạnh mẽ không gì sánh được như trước.
Vẫn vô cùng phức tạp, ngưng kết, khổng lồ...
Chỉ cần không trực tiếp chết, còn là loại chết mà ngay cả thi thể cũng bị đánh tan vào hư vô, dưới tác dụng của kho báu huyết mạch, Tô Minh trong nháy mắt có thể khôi phục thương thế.
Nhất là vết thương càng nặng, càng cận kề cái chết, kho báu huyết mạch càng phát huy hiệu quả tác dụng... Đơn giản chính là đả thông.
Vừa nãy, anh bị chùm ánh sáng màu cam đập trúng khiến cho kinh mạch toàn thân, xương cốt vỡ vụn!!!
Đổi lại là người tu luyện võ đạo khác, e rằng phải chết một trăm lần mới đủ.
Nhưng, trong quá trình toàn bộ cơ thể của anh bị đóng đinh dưới lòng đất sâu thẳm, cơ thể anh đã hồi phục được bảy tám phần...
Trong chốc lát, nhiệt huyết sôi trào, bừng bừng ý chí chiến đấu.
Chỉ cần đối phương không có khả năng giết mình trong khoảng thời gian ngắn, thì anh có thể chuyển bại thành thắng!
Đây chính là điều kỳ diệu mà kho báu huyết mạch mang lại.
"...", cặp mắt xinh đẹp của Mộ Dung Yêu gần như muốn nổ tung.
Làm sao có thể?
Cô ta chắc chắn rằng mình chưa bao giờ trải qua cảm giác kinh động như vậy!
Chùm ánh sáng của cô ta không hề đơn giản, đó chính là võ công đỉnh cao bậc nhất, vô cùng vô cùng mạnh mẽ, mà bản thân ra đòn không chút nương tay, cộng thêm năng lực chiến đấu vượt bậc của bản thân.
Chỉ một ngón tay đã có thể giết chết một hóa thần đỉnh phong.
Vậy mà lại không giết chết được một thanh niên tôn giả hậu kỳ?
Giỏi lắm.
Phải thừa nhận.
Nhưng, tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy Tô Minh suýt nữa bị chưởng ấn đánh nát vụn, rõ ràng xương cốt huyết mạch đều bị đập gãy, sao có thể phục hồi nhanh đến như vậy?!
Đây... Đây là ảo giác sao?
Có điều, Mộ Dung Yêu rốt cuộc vẫn là Mộ Dung Yêu, mặc dù trong lòng đang chấn động.
Nhưng trong nháy mắt liền vực dậy tinh thần chiến đấu!
"Tứ Phương Thương Hải Ấn!"
"Đại Âm Huyền Minh chưởng!!!"
"Ngọc Hoành Thiên Vân Thủ!!!"
...
Mộ Dung Yêu ra tay tàn nhẫn, từng chiêu xuất ra đều vô cùng kinh thiên động địa.
Từng chiêu đều khiến hết thảy võ giả của hơn chục gia tộc canh giữ trên núi đều kinh ngạc đến ngây người, háo hức chấn động bởi các chiêu võ công từ hạ cấp, trung cấp cho đến thượng cấp.
Hơn nữa, điều đáng sợ nhất là, những chiêu thức võ công này đều được cô ta luyện tập nhuần nhuyễn từ nhỏ cho đến lớn.
Thực lực của Mộ Dung Yêu, quả thực mạnh mẽ không gì sánh bằng.
Nhưng cho dù như vậy, vẫn không thể trấn áp được Tô Minh.
Rõ ràng mỗi một chiêu đều có thể khiến Tô Minh bị thương đến mức thổ huyết.
Rõ ràng khi Tô Minh di chuyển tới lui để tiếp chiêu, thì từng kiếm chiêu vẫn không có xi nhê gì.
Hết lần này tới lần khác, Tô Minh vẫn không chết.
Hầu như chỉ bị thương, trong nháy mắt liền hồi phục.
Quả thực kinh hãi.
Đáng sợ hơn là Tô Minh càng chiến đấu càng hăng máu!
Cả người như tẩu hỏa nhập ma, căn bản không thèm né tránh, cũng không phòng ngự chỉ có tấn công, rồi tấn cống.
Không sợ bị thương.
Như thể muốn tìm vết thương.
Sắc mặt Mộ Dung Yêu ngày càng khó coi, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần kia cũng trở nên ảm đạm.
Cô ta cảm thấy Tô Minh đang dùng mình làm bia luyện tập.
“Cậu thật sự cho rằng Mộ Dung Yêu tôi không thể làm gì được cậu sao?!!!”, Mộ Dung Yêu đột nhiên quát lên.
Chất giọng mềm mại.
Nhưng cũng bá đạo và vô cùng mạnh mẽ.
Thân pháp linh hoạt, liền trực tiếp tách ra khỏi Tô Minh.
Nhấc chân vọt lên, lơ lửng trên không.
Trong tay cô ta cầm một thanh kiếm màu tím!
Thanh kiếm màu tím không dài, không ngắn, không dày, không rộng.