Nhưng lại chấn động mấy ngàn lần trong một hơi thở.
Dưới sự dao động dứt khoát, phức tạp kia, kiếm quang lóe lên.
Sau đó.
Phụt…
Oán thú cấp năm hậu kỳ bị đâm xuyên qua thân.
Thậm chí nó không kịp gầm gừ hay gào lên một tiếng thảm thiết.
Tiêu tan hết rồi…
Mọi thứ trở nên yên tĩnh.
Ở bên ngoài.
Khách mời trước sau đại sảnh.
Không khí cực kỳ tĩnh lặng.
Không một tiếng động.
Cho đến khi…
“Phù Thanh Dung, sao không nói gì đi? Tôi rất sợ tí nữa cậu Nhạc sẽ gặp tên Tô Minh đó đấy!”, giọng Huyền Tinh Bình lớn hơn, thậm chí còn sắp bật cười thành tiếng.
Có thể không cười được sao?
Nhạc Diễn quá mạnh.
Nhạc Diễn mạnh như thế, nếu chung đội với Huyền Thi Yến không chừng nhóm này có thể vượt qua top ba, giành được vị trí thứ nhất.
“…”, sắc mặt Phù Thanh Dung rất khó coi, muốn cãi lại nhưng không biết nói gì.
Không ngờ Nhạc Diễn lại tiêu diệt được oán thú cấp năm hậu kỳ, thực lực Nhạc Diễn quả thật quá mạnh.
Chỉ mong Phù Dịch cũng có thể làm nhà họ Phù nở mày nở mặt.
Đúng thế là Phù Dịch.
Phù Dịch thâm tàng bất lộ.
Đây là bất ngờ mà nhà họ Phù muốn dành cho mọi người vào lần này.
“Nếu chị cô nghe theo sự sắp xếp của gia tộc và tôi thì lần này hoàn toàn có cơ hội giành vị trí đứng đầu, kết quả thì sao?”, Huyền Tinh Bình lại không khỏi liếc mắt nhìn Lạc Ngưng Nhi, hừ một tiếng.
Lạc Ngưng Nhi lại phải ôm sự nghẹn khuất và lo lắng không thể nói thành lời trong lòng.
Nhạc Diễn quá mạnh.
Huyền Thi Yến thật sự đã chiếm hời rồi.
Chiếm hời cũng thôi đi, lại gặp phải người mà cô ta không muốn gặp nhất lúc này.
Nếu đụng phải, tạm không nói anh rể và chị có nguy hiểm không nhưng cả hai sẽ không tránh khỏi sự chế giễu cũng như nhìn thấy vẻ mặt hả hê đắc ý của Huyền Thi Yến.
“Ôi”, ngay lúc mọi người còn đang kích động, kinh ngạc, hít khí lạnh vì thực lực đáng sợ của Nhạc Diễn thì ánh mắt thành chủ Mai Tiên bỗng lóe lên, ông ta cảm thấy hơi ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Tô Minh và Huyền Sơ Tình trên màn hình.