Đúng vậy! Trên giá treo lớn của cung điện này chỉ có ba bảo bối vô cùng mạnh, còn những cái khác cũng được. Nhưng chúng cũng chỉ được coi là cực phẩm không gian thôi chứ không phải là độc nhất vô nhị.
Tất nhiên, Tô Minh cũng không khách khí mà thu lại toàn bộ.
“Có được thu hoạch này thì xem ra đạo không gian của mình có thể vượt qua kiếm nguyên và lôi nguyên rồi”, trong lòng Tô Minh thấy phấn khích, thu hoạch này quá lớn. Lớn đến nỗi anh cảm giác như mình đang nằm mơ. Bất cứ vật nào trong ba vật nguyên thạch không gian, Kiếm Y Không Tuyệt, Thì Không Châu đều có thể khiến anh có thể bay lên trời, huống hồ ba vật kết hợp lại?
“Tô Minh! Chủ nhân bảo tôi bảo quản những thứ này mấy tỷ năm, thậm chí tôi còn phải liều mạng để giữ nó. Giờ đây tặng hết cho anh rồi, đừng làm tôi thất vọng nha, cũng đừng làm chủ nhân thất vọng”, thỏ trắng ngưng giọng nói, trong giọng nói còn kèm theo vẻ khẩn cầu.
Tô Minh gật đầu mạnh, sau đó anh giơ tay lên chỉ về phía thỏ trắng.
Ngay lập tức, luồng khí sinh mệnh điên cuồng bổ nhào về phía thỏ trắng.
“Anh…”, thỏ trắng kinh ngạc, tất nhiên cũng mừng rỡ ra mặt.
Hồi lâu, một luồng khí tức khiến Tô Minh chấn động.
Thỏ trắng đã hồi phục hoàn toàn, hồi phục lại thời kỳ đỉnh cao.
Tô Minh hít hơi lạnh, anh phát hiện ra kể cả mình có thần hồn mạnh nhưng lúc này không nhìn thấu thỏ trắng. Thực lực của đối phương dường như mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của anh.
Đúng là khiến người khác tê dại!
Nhưng cũng may anh có thể cảm nhận được thỏ trắng không có bất cứ ác ý nào, dù sao đây cũng là thú cưng của Thiên Nữ.
Tất nhiên, kể cả nó có ác ý thì Tô Minh vẫn có chiêu dự phòng nên cũng không có gì phải sợ.
“Tô Minh! Luồng khí sinh mệnh này…”, thỏ trắng nhìn chằm chằm vào Tô Minh, kinh ngạc nói: “Luồng khí sinh mệnh này của anh không hề đơn giản. Tôi từng đi theo chủ nhân và có may mắn nhìn thấy chủ nhân của luồng khí sinh mệnh trong truyền thuyết. Mặc dù chủ nhân của nó không phải là chủ nhân mạnh nhất trong nền văn minh cấp chín nhưng thực lực không hề kém. Nếu so sánh thì tôi có thể chắc chắn, chủ nhân của luồng khí sinh mệnh bỏ ra chút sinh mệnh đó cũng không có chất lượng cao bằng luồng khí sinh mệnh của anh”.
“Vậy sao?”, Tô Minh có chút không dám tin. Anh biết luồng khí sinh mệnh mà cây Thế Giới tạo ra là rất lợi hại nhưng có lợi hại như thỏ trắng nói không? Còn khủng khiếp hơn chủ nhân của luồng khí sinh mệnh sao? Không phải nói đùa đấy chứ? Nhưng dáng vẻ của thỏ trắng Bạch Thanh là hoàn toàn nghiêm túc.
Tô Minh trầm ngâm suy nghĩ, dường như anh đã đánh giá cây Thế Giới quá thấp?
Anh không kìm nổi mà đi kiểm tra cây Thế Giới đã hoàn toàn bước vào đỉnh phong kỳ.
Vừa kiểm tra thì trong đầu xuất hiện một ý nghĩ: ‘kho tàng huyết mạch là vô địch’.
Tại sao lại nói như vậy?
Bởi vì kiểm tra đi kiểm tra lại thì anh phát hiện ra một chuyện, dường như cây Thế Giới biến đổi rồi.