Tô Minh mỉm cười, đến bản thân anh cũng có chút đánh giá thấp sự ảnh hưởng của việc đánh bại Ngạn Tự, bảo vệ danh tiếng của Hạp Tự lần trước.
Nhìn từ một phương diện thì nội bộ Hạp Tự tương đối đoàn kết.
Hạp Tự là một thế lực có nội bộ đoàn kết nhất mà Tô Minh đã từng gặp và tiếp xúc cho đến hiện tại.
Vinh quang và danh tiếng của Hạp Tự giống như khắc sâu vào trong đầu và tinh thần của từng võ giả trong Hạp Tự vậy.
Như tín ngưỡng.
Đây là chuyện tốt.
Nói thực, cho dù Tô Minh vừa vào Hạp Tự không lâu, nhưng đối với Hạp Tự như vậy anh có sự đồng cảm và thuộc về, càng muốn quang minh chính đại, tự hào nói mình là người của Hạp Tự.
"Nhóc con giỏi lắm, đã tới cảnh giới Tiên Tổ tầng chín rồi, được lắm được lắm...", đúng lúc này, lão tổ Bành Cửu trong ba vị lão tổ đứng bên cạnh Cố Hoàng Sí nhìn Tô Minh một cái, rất hài lòng, gật đầu nói.
Hóa ra cảnh giới võ đạo của Tô Minh cũng đột phá, hơn nữa, còn cuồng bạo tăng vọt một cách điên rồ.
Lần trước, Tô Minh mà mọi người nhìn thấy vẫn chỉ là cảnh giới Tiên Tổ tầng một, bây giờ đã tầng chín rồi!
Quá đỗi khoa trương.
Cảnh giới lần này đột phá rồi lại đột phá, thực ra cũng là bị buộc không còn cách nào khác. Bởi vì kiếm nguyên Ngũ Đoạn tiền kỳ và pháp nguyên không gian Nhị Đoạn tiền kỳ quá mạnh, muốn sử dụng tốt hơn thì cảnh giới cũng phải tăng lên, cho nên Tô Minh chỉ có thể đột phá, cũng may quãng thời gian này căn bản đủ để vững chắc ổn định, muốn đột phá cũng không khó.
Sau khi liền một mạch hấp thu mấy chục nhánh tiên nguyên mạch cực phẩm, cuối cùng anh cũng đột phá thành công.
Hiện giờ, Tô Minh đã là cảnh giới Tiên Tổ tầng chín, không chỉ có thể nhẹ nhàng nắm vững sử dụng kiếm nguyên Ngũ Đoạn tiền kỳ và pháp nguyên không gian Nhị Đoạn tiền kỳ, hơn nữa, về mặt lực lượng tinh thuần cũng lần nữa tăng lên, đạt tới 3000 long lực! Một cấp độ lực lượng phát rồ, phát rồ đến mức độ nào chứ? Dựa vào ghi chép trong Võ Đạo Đại Toàn, một võ giả cảnh giới Bách Chiến Siêu Thoát tầng chín bình thường mới có thể nhẹ nhàng xuất ra lực lượng tinh thuần khoảng trên dưới 3000 long lực!
"May mắn thôi ạ", Tô Minh khách sáo đáp lời: "Bái kiến ba vị lão tổ".
"Tên nhóc nhà cậu biết ba lão già chúng tôi sao?", lão tổ Bành Cửu hỏi.
"Hôm đó, ở đại bản doanh đời thứ ba đã từng gặp qua ba vị lão tổ", Tô Minh không giấu diếm.
"Lão phu đã nói mà, khi đó thằng nhóc này có thể nhìn ra chỗ chúng ta ẩn náu!", lão tổ Hoành Nhất hào hứng nói.
"Nhóc Tô, đi thôi", Cố Hoàng Sí nói, cũng không nói gì nhiều khác, bởi vì thời gian quá gấp rút rồi.
Tô Minh gật đầu, sau đó khóe miệng Tô Minh có hơi mấp máy, nhìn ba vị lão tổ bên cạnh Cố Hoàng Si và cả hơn mười vị trưởng lão nội môn sau lưng, cùng với mấy trăm nhân tài nổi bật trong nội môn Hạp Tự phía sau nữa...
Không nhịn được hỏi: "Sư tôn, tất cả đều đi cùng với con sao?"
"Không sai", Cố Hoàng Sí gật đầu: "Sư tôn đều biết rõ về ân oán giữa con và nền văn minh Nam Khải và Nam Phượng Vân rồi, Nam Phượng Vân và nền văn minh Nam Khải muốn ỷ lớn hiếp bé, vậy thì Hạp Tự chúng ta cũng có thể học tập, không phải cũng là ỷ lớn hiếp bé sao?!"