Ông ta tính bỏ vốn trước.
Vì Ngô Lập Tàng thấy được Quý Thanh Hòa chắc chắn sẽ có một tương lai không thể đong đếm, đợi đến khi cô ta hoàn toàn trưởng thành, rồi nhớ lại đôi chút ơn huệ của mình, sau đó hơi dẫn dắt mình một chút cũng đủ để ông ta phè phỡn.
"Giáo tôn Trần Thanh Minh? Tôi nhớ rồi. Nếu cô ấy nổi tiếng như vậy thì chắc cũng khó mà trở thành đệ tử trực hệ của cô ấy nhỉ?", Quý Thanh Hòa tò mò hỏi.
"Đương nhiên rồi. Giáo tôn Trần Thanh Minh rất lạnh lùng, hay còn có thể nói là nghiêm khắc, dễ nổi nóng và có yêu cầu cực cao với tư chất của đệ tử trực hệ. Giáo tôn khác cứ cách vài năm sẽ thu một đệ tử trực hệ, còn Trần Thanh Minh làm giáo tôn ở học viện Linh Võ gần 80 năm mà chỉ có 2 người đệ tử trực hệ. Nói cách khác, cứ mỗi 40 năm cô ấy mới tìm được 1 đệ tử vừa lòng".
VietWriter
Quý Thanh Hòa gật đầu.
"Haiz, đáng tiếc, nếu cô Quý phi thăng lên Linh Võ Thành vào năm ngoái hoặc sang năm thì cơ hội được trở thành đệ tử của Trần Thanh Minh sẽ cao hơn. Dù sao cô cũng xuất sắc thế mà. Còn năm nay thì...", Ngô Lập Tàng thở dài.
"Năm nay thì sao thế?"
"Trước đó tôi cũng nói rồi đó, năm nay là năm các thiên tài hội tụ! Cô Quý à! Tên Tống Kình Thương - hoàng thái tử của vương triều Nghịch Vân thuộc tầng võ đạo Nghịch Vân kia là người được trời thương. Nghe nói ngay cả "Kinh Hoàng Thanh" cũng tu luyện thành công, còn trẻ suýt soát đâu 22 tuổi đã có cảnh giới Động Hư hậu kỳ. Chưa tiến vào học viện Linh Võ mà tên tuổi đã nổi như cồn ở học viện và Linh Võ Thành. Thậm chí, một giáo tôn của học viện Linh Võ còn tự mình đến tầng Nghịch Vân để đón hắn ta!"
Sắc mặt Quý Thanh Hòa lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lớn hơn mình 1 tuổi mà lại mạnh hơn mình 2 cảnh giới nhỏ.
Thật là đáng sợ.
Tô Minh lại chẳng tỏ vẻ gì, trái lại còn khá là mong đợi.
Thiên tài nhiều mới thú vị, chẳng phải sao?
"Còn có Vu Khung ở tầng Đại Thế, nghe nói là bẩm sinh Đao thể, năm nay 24 tuổi, có cảnh giới Động Hư trung kỳ. Đáng sợ hơn là nghe nói đao ý của hắn ta đã đạt tới Linh Động hậu kỳ", Ngô Lập Tàng tiếp tục nói, trong giọng nói không nén nổi vẻ kính nể không thèm che giấu.
Đao ý cảnh giới Linh Động hậu kỳ ư? Ánh mắt Tô Minh lập lòe nghĩ.
Bản thân anh đã có kiếm ý cảnh giới Linh Động sơ kỳ, nên anh biết rõ nó đáng sợ cỡ nào.
Đao ý Linh Động hậu kỳ kia đáng để chú ý đây.
"Người còn lại chính là Cổ Kim, cô ta là công chúa nhỏ của nhà họ Cổ ở đại lục Tử Hải, nhưng nghe nói thân phận thật của cô ta là con riêng của một nhân vật lớn ở trong học viện Linh Võ. Bụng dạ cô ta rất độc ác, không ai trong Tử Hải dám chọc cô ta. Cổ Kim mới có 19 tuổi, những đã là Động Hư sơ kỳ, hơn nữa, cô ta còn nuôi một con chồn cái, nó có huyết mạch thần thú thái cổ, cực kỳ mạnh".
Tô Minh bỗng quay đầu nhìn Ngô Lập Tàng, mở miệng hỏi: "Tiền bối, ông có chắc là cô công chúa nhỏ Cổ Kim kia có một con thú nuôi mang huyết mạch thần thú thái cổ không?"