Ngay sau đó, hai gò má đột nhiên đỏ bừng.
Trong lòng biết mình nhất định là đỏ mặt, Huyền Lăng Phong lập tức quay đầu đi chỗ khác, không muốn để cho Đồng Nhạc Nhạc thấy bộ dáng xấu hổ của mình , bằng không sẽ vô cùng mất mặt.
Có lẽ là thẹn quá hóa giận, Huyền Lăng Phong lập tức mở miệng gầm nhẹ.
"Ngươi cứ nói Bổn vương kém cỏi như vậy sao!? Ngươi nướng cá nhanh lên một chút đi! Bụng Bổn vương đói, sau khi Bổn vương tắm rửa xong, nhất định phải ăn được cá nướng, hảo, không nói nữa, Bổn vương tắm đây!"
Nói xong lời này, Lăng Phong lập tức xoay người, cà nhắc tập tễnh đi về phía bờ sông .
Thấy dáng vẻ quật cường của hắn, Đồng Nhạc Nhạc nhẹ nhàng chau mày, vẫn là có chút không yên lòng.
Nếu Huyền Lăng Phong chết đuối, nên làm thế nào cho phải!?
Nghĩ tới đây, Nhạc Nhạc liền đặt con cá lô lớn trên vai lên bề mặt của một tảng đá lớn, sau đó, liền nhanh chóng nhặt một ít cành cây khô các loại ở gần đó.
Dự định nướng cá ở ngay bờ sông!
Như vậy, nếu hắn thật sự xảy ra điều như nàng nghĩ, nàng cũng có thể phát hiện trước tiên đi cứu.
Trong lòng suy nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc vừa xếp các cành cây khô, vừa lấy ra hộp quẹt nhóm lửa. Đợi sau khi lửa bốc lên, liền gác con cá lô lên trên giá gỗ nướng vừa chuẩn bị xong .
Nếu làm như vậy, nàng liền không cần luôn cầm con cá, chỉ cần thỉnh thoảng lật nó là tốt rồi.
Nhạc Nhạc nghĩ, chờ xử lý xong chuyện bên này, đôi mắt đẹp không khỏi đảo qua nhìn về phía Huyền Lăng Phong .
Nhìn xong bên này , vừa nhìn bên kia, nàng lập tức giật mình.
Bởi vì, nàng căn bản thật không ngờ, bản thân vừa quay đầu, liền thấy như thế một màn nóng bỏng!
Chỉ thấy lúc này, Huyền Lăng Phong đã cởi bỏ y phục trên người, ngay cả quần đều cởi ra hết.
Thế là, một thân thể gầy gò mạnh mẽ liền xuất hiện ở trong tầm mắt Đồng Nhạc Nhạc.
Lưng dài vai rộng, hai chân thẳng tắp, nửa người trên bởi vì thường ở trần luyện võ, lộ ra làn da màu nâu sẫm khỏe mạnh.
Cho nên, thí* càng có vẻ trắng nõn. (thí: là bàn tọa đấy ạ! >_