Mục lục
Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vâng vâng vâng . ."

Cùng với bên ngoài đột nhiên có tiếng người ồn ào huyên náo, Đồng Nhạc Nhạc vốn là mới đi vào giấc ngủ, lại lập tức bị đánh thức .

Mờ mờ ảo ảo nghe nói đến mấy cái này , trong lòng Đồng Nhạc Nhạc sợ đến cả khinh, vốn đang ngủ sâu lập tức không còn sót lại chút gì .

Cái gì! ?

Huyền Lăng Thương hắn, muốn triệu tập tất cả nữ nhân! ?

Hắn nhất định là vì tìm kiếm nàng!

Nhớ lại chuyên vừa phát sinh trong ôn tuyền lúc nãy, Đồng Nhạc Nhạc có động tâm.

Dù sao,nàng chột dạ a!

Nhớ lại mới rồi nàng ở ôn tuyền , thiếu chút nữa bị Huyền Lăng Thương bắt được.

Mặc dù cuối cùng nàng may mắn đào thoát, chỉ là, nàng thế nhưng đã để lại quần áo của nàng.

Mặc dù, những quần áo này, nàng là lần đầu tiên mặc, chỉ là Đồng Nhạc Nhạc luôn tỉ mỉ vô cùng, cũng không biết, Huyền Lăng Thương có phát hiện những quần áo này hay không! ?

Phát hiện những quần áo này, Huyền Lăng Thương có thể phỏng đoán đến, thiếu nữ thần bí mà hắn luôn một mực tìm kiếm, kỳ thật luôn là nữ giả trang nam trang ở bên cạnh hắn hay không! ?

Càng nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc càng ảo não.

Tuy nhiên, vào đúng thời điểm này, bên ngoài doanh trướng, đột nhiên truyền đến tiếng kêu của Tiểu Lô Tử .

"Tiểu Nhạc Tử, ngươi tỉnh chưa! ?"

Nghe được âm thanh của Tiểu Lư Tử, trên mặt Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt, sau mới phản ứng lại, lập tức mở miệng đáp.

"Ừ, ta tỉnh, làm sao vậy Tiểu Lư Tử, bên ngoài như thế nào ầm ỹ như vậy ! ?"

Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, làm ra vẻ nghi hoặc hỏi.

Nghe vậy, Tiểu Lô Tử lập tức mở miệng nói.

"Nghe nói Hoàng thượng là muốn tìm một nữ nhân, cho nên lần này tất cả nữ nhân đều tập hợp ở khu đất trống này , sư phụ ta bảo ta gọi Tiểu Nhạc Tử ngươi đi cùng chờ đợi!"

Nghe được lời Tiểu Lô Tử như đã nói, Đồng Nhạc Nhạc lập tức đồng ý một tiếng, lại nhanh chóng đứng lên, chỉnh lại một chút dung nhan bản thân, thấy không có sơ hở gì, mới đẩy màn che ra, đi ra ngoài.

. . .

Khi Đồng Nhạc Nhạc và Tiểu Lô Tử đi tới sân điện bên kia , chỉ thấy nơi đó đã sớm tập hợp đông đủ nữ nhân.

Vừa là cung nữ cùng tiểu thư quan gia,đến các bác gái nấu ăn trong phòng bếp đều tìm tới.

Nghĩ đến này, Huyền Lăng Thương là quyết tâm phải tìm được nàng .

Chỉ là, Huyền Lăng Thương dẫu có tìm ở trong số những thiếu nữ này như thế nào, cũng sẽ không tìm được nàng chứ! ?

Đồng Nhạc Nhạc vừa đi,mắt hạnh vừa liếc nhìn nữ nhân bốn phía.

Chỉ thấy những thiếu nữ này, sáng sớm liền phải đứng ở đây, cũng ồn ào than phiền nha.

Chỉ là những cung nữ này nói năng thận trọng, dù sao cũng là nô tài, không dám có bất cứ câu oán hận nào .

Chỉ là những Thiên Kim đại tiểu thư, từ nhỏ có thói quen ngồi mát ăn bát vàng , hiện giờ trời còn chưa sáng , liền bị gọi dậy, cũng có chút oán hận.

Sau này, khi biết là Hoàng thượng muốn tìm kiếm một nữ nhân , các thiếu nữ vừa có một chút oán giận, trên mặt lập tức biến đổi, trở nên kích động hoan hỉ .

Thỉnh thoảng,lại sửa sang nhan sắc bản thân , phô ra vẻ mặt tốt nhất của chính mình , có thể lộ ra trước mặt Huyền Lăng Thương.

Cũng có không ít nữ nhân ở đây thì thầm bàn tán.

"Các ngươi nói, Hoàng thượng đang yên lành như thế sao lại muốn tìm một nữ nhân đây ! ? Các ngươi nói, Hoàng thượng rốt cuộc muốn tìm nữ nhân kiểu gì! ?"

"Cái này ta làm sao biết! ? Chỉ là, ta nghe người ta nói, Hoàng thượng cho tới nay, đều thủ thân như ngọc, cũng không gần nữ sắc, như thế nào lại muốn tìm nữ nhân tới , chẳng lẽ là, Hoàng thượng đối với nữ nhân này vừa thấy đã yêu ! ?"

"Cái này khó lòng mà nói , nhưng mà, rốt cuộc là nữ nhân như thế nào, có thể khiến cho Hoàng thượng từ trước tới giờ không gần nữ sắc mà vừa thấy đã yêu đây! ? Ta thật hy vọng là ta nha. . ."

"Hừ, ngươi nhìn lại mình đi! Chỉ bằng nhan sắc này của ngươi , Hoàng thượng mới sẽ không thèm liếc mắt đấy!"

"Ngươi sống cũng dễ chịu đi! Ngươi lớn lên cũng đẹp mắt đi. . ."

Nhẹ nhàng quét mắt vì Huyền Lăng Thương mà chúng nữ tử bắt đầu ngắt,véo lẫn nhau, Đồng Nhạc Nhạc vừa cắn chặt răng, vừa từ từ đi tới phía trước.

Bởi vì nàng bây giờ, hai chân thật sự rất đau.

Mỗi một bước, cảm giác như giẫm vào đinh trên sàng vậy.

Nếu có biện pháp, nàng thật sự không muốn đi.

Bất đắc dĩ, nàng bây giờ, thân là nô tài, chỉ có thể nghe theo chủ tử mà làm việc.

Nếu như nàng không ra ngoài như đã nói, có lẽ sẽ khiến cho Huyền Lăng Thương khả nghi !

Cho nên hiện tại, nàng chỉ có thể đau khổ cam chịu số mệnh, cắn chặt răng đi lên phía trước.

Cố nhịn đau ở chân, Đồng Nhạc Nhạc ở trong lòng không ngừng thôi miên bản thân.

Không đau không đau, thật sự không đau!

Tại lúc Đồng Nhạc Nhạc tự thôi miên bản thân , cũng không nhận ra mình đi có nhiều thong thả.

Ở một bên Tiểu Lô Tử thấy vậy, hàng mi không khỏi chau lại, mặt mày nghi hoặc nhìn tư thế Đồng Nhạc Nhạc bước đi .

Trầm lặng rất lâu, Tiểu Lô Tử vẫn không nhịn được mở miệng hỏi.

"Tiểu Nhạc Tử, chân ngươi là làm sao vậy! ? Như thế nào hôm nay bước đi là lạ! ?"

"Ặc, có sao! ? Ha ha, là ngươi nhìn lầm rồi đi! ?"

Nghe được lời này của Tiểu Lô Tử , Đồng Nhạc Nhạc lập tức đành cười ha ha nói, trời biết , nàng cười có bao nhiêu gượng ép.

Nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc ha ha cười khan, Tiểu Lô Tử càng thêm nghi hoặc .

Chỉ là,trong lòng Tiểu Lô Tử biết Đồng Nhạc Nhạc không muốn nói, hắn cũng không hỏi.

Thấy Tiểu Lô Tử không hề hỏi thêm nữa, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra, nàng càng phải thêm cẩn thận mới được , ngay cả Tiểu Lô Tử từ trước đến nay luôn đần độn đều nhìn nàng không ổn , Huyền Lăng Thương nhìn xa trông rộng, khẳng định càng dễ dàng phát hiện ra cái gì.

Ngay lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc đang nhớ lại, đột nhiên, một hồi tiếng nói the thé cách đó không xa phút chốc vang lên

"Hoàng thượng giá lâm!"

Cùng tiếng nói vang lên, một bóng dáng màu đen to cao, liền xuất hiện ở trước mặt mọi người .

Chỉ thấy nam nhân một thân cẩm phục màu đen , lưng thắt Kim Yêu Đái, một đầu tóc đen, dùng đai vấn tóc nạm bảo thạch đen tuyền buộc lên, càng tăng thêm vẻ tuấn tú mê hoặc, lạnh lùng, mê người!

Nam nhân liền đi tới bên này, đích thực là một người uy phong lẫm liệt, thuộc về uy nghiêm kẻ ngồi trên cao mới có , chỉ cần liếc mắt, liền làm cho lòng người sinh khiếp đảm.

Cùng với sự xuất hiện của nam nhân, mọi người ở bốn phía lập tức quỳ trên mặt đất.

"Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"

"Bình thân."

Nghe được mọi người nói, huyết mâu của nam nhân chỉ là nhẹ nhàng liếc nhìn một lượt mọi người quỳ trên đất, lập tức lạnh giọng mở miệng.

Mọi người nghe vậy, vội vàng đứng dậy, Đồng Nhạc Nhạc cũng không ngoại lệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK