Sau khi cởi hết mọi thứ trên người , Đồng Nhạc Nhạc không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Giấu trang phục trên mặt đấtở phía sau một tảng đá lớn , còn dùng lá sen bọc lại xong xuôi, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là làm vài động tác vận động ở trên bờ, tiếp đó, liền dùng một tư thế duyên dáng, ùmmột tiếng, nhảy vào trong hồ nước lăn tăn sóng.
Khi Đồng Nhạc Nhạc nhảy vào, mặt nước hồ vốn gợn lăn tăn lập tức có bọt nước văng khắp nơi. Những giọt nước bay lên, còn các gợn sóng thật to lan ra.
Những chiếc lá sen ở bên cạnh , cũng bởi vậy mà rung động một chút.
Đồng Nhạc Nhạc nhảy vào trong hồ, chỉ cảm thấy toàn thân mát mẻ vô cùng.
Tuy rằng hiện tại sắp vào thu , vậy mà thời tiết buổi tối vẫn nóng bức!
Cho dù mỗi ngày ở nhà tắm dùng nước sạch tắm rửa xong, sau khi trở về, trên người liền nóng hầm hập.
Hiện giờ, ngâm mình ở trong hồ nước lạnh , Đồng Nhạc Nhạc nhịn không được thoải máikêu một tiếng.
"Oa, thật là thoải mái!"
Nếu là buổi tối mỗi ngày đều có thể được du ngoạn tự do tự tại như thế thì tốt rồi.
Trong lòng nghĩ vậy, Đồng Nhạc Nhạc liền bắt đầu quên đi tất cả , tha hồ thỏa thích vùng vẫy ở trong hồ nước .
Đồng Nhạc Nhạc bơi lội rất tốt, bơi ếch một lúc, lại bơi ngửa một lúc. Rồi nàng ngửa mặt lên trời để cho thân mình nổi trên mặt nước.
Nếu không biết thì từ xa nhìn đến, còn tưởng rằng là tử thi nổi!
Nằm ở trong hồ nước mát lạnh, lẳng lặng ngắm nhìn bầu trời ban đêm.
Chỉ thấy, đám mây đen vốn che mất vầng trăng, đã chậm rãi tản ra .
Một nửa vầng trăng sáng , liền cao treo ở trên trời.
Những vì sao lấp lánh, giống như đám yêu tinh ban đêm đang nháy mắt với ngươi .
Nhìn khung cảnh đẹp đẽ giờ phút này , Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy áp lực và bất hạnh trong lòng đã tan đi hết thảy .
Cho nên nói, những lúc tâm tình không tốt mà được xả đi thoái mái , thưởng thức một chút cảnh đẹp, là không còn gì tốt hơn.
Đồng Nhạc Nhạc trong lòng nghĩ vậy, lại vùng vẫy một hồi nữa ở trong hồ . Cho đến khi hơi mệt một chút , nàng liền tính toán lên bờ, mặc quần áo tử tế rồi chuẩn bị trở về đi nghỉ ngơi .
Nhưng mà, ngay khi trong lòng Đồng Nhạc Nhạc nghĩ như thế , ánh mắt nàng vô ý thức nhìn về cách đó không xa .
Đến lúc thấy cách đó không xa có một bóng dáng cao to đang chậm rãi đi tới, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy' ầm vang' một tiếng, cả người giống như bị trúng sét giữa trời quang, cả người đứng đờ ngay tại chỗ .
Ánh trăng sáng tỏ, nhẹ nhàng chiếu xuống. Chỉ thấy, một người nam nhân mặc áo đen đang chậm rãi đivề tới bên này .
Nam nhân dáng người cao to, bước đi điềm tĩnh. Tuy rằng khoảng cách không ngắn, Đồng Nhạc Nhạc vẫn biết người đang đến là ai!
" Huyền Lăng Thương! ? Đã trễ thế này, làm thế nào hắn còn có thể tới nơi này! ?"
Trong lòng kinh ngạc không thôi, nhưng mà Đồng Nhạc Nhạc vẫn rất nhanh phục hồi tinh thần .
Lo sợ sẽ bị Huyền Lăng Thương phát hiện, Đồng Nhạc Nhạc liền lặng lẽ bơi tới giữa đám hoa sen . Có lá sen hoa sen che khuất, bốn phía lại đen thui thui, còn nàng lại trốn ở trong nước, rất khó để cho người ta phát hiện.
Đến lúc Đồng Nhạc Nhạc trốn xong ở sau đám lá sen , bóng dáng quen thuộc kia củaHuyền Lăng Thương đã đi tới bên bờ .
Ánh trăng trong trẻo nhẹ nhàng chiếu xuống, dịu dàng bao phủ ở trên người nam nhân.Truyện edit bởi diễn đàn Lê Quí Đôn . C.ung Q.uảng H.ằng đã ko xin phép khi copy lai chẳng ghi nguồn
Nam nhân mặc một chiếc cẩm bào màu đen, lưng thắt Yêu Đái màu đen, bên hông đeo một khối Tử Ngọc thượng đẳng.
Một mái tóc dài đen nhánh không có vấn lên, chỉ dùng một cái đai gấm bằng bảo thạch màu tím nhẹ nhàng thắt lại một lọn nhỏ, còn toàn bộ những chỗ khác xõa tung phía sau.
Nam tử chắp hai tay ở phía sau, quả nhiên cũng là người uy nghiêm vô hạn, cao quý hơn người!
Nam nhân như vậy, trời sinh được đứng ở giữa đám mây cao cao, được vạn người kính trọng ngưỡng mộ!
Chính là không biết vì sao, Đồng Nhạc Nhạc phát hiện, hôm nay Huyền Lăng Thương dường như có đầy bụng tâm sự .
Trên khuôn mặt tuấn tú kia, mày kiếm dễ coi giờ phút này nhẹ nhàng nhíu lại, còn bạc môi đẹp đẽ kia , cũng nhẹ nhàng mím thành một đường thẳng .
Chẳng lẽ, Huyền Lăng Thương là vì chuyện ở triều đình mà phiền não sao! ?
Thật sự nàng muốn tiến đến gần hắn, đưa tay vuốt lên hàng mi đang cau lại của hắn. . .
Hơn nữa, gần đây hình như Huyền Lăng Thương hắn gầy đi không ít.
Hai má đều giống như lõm xuống , chẳng lẽ là gần đây hắn đều không ăn cơm thật ngon miệng sao! ?
Thái giám bên cạnh hắn đều không hầu hạ hắn cho tốt ! ?
Vì cái gì nhìn hắn , so với phía trước gầy nhiều như vậy! ? Tiều tụy nhiều như vậy! ?
Càng nghĩ, gương mặt dễ coi của Đồng Nhạc Nhạc lại không tự giác càng lúc càng chau lại.
Ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương , lại có nỗi lo âu và buồn bã không tự phát hiện ra được . Truyện edit bởi diễn đàn Lê Quí Đôn . C.ung Q.uảng H.ằng đã ko xin phép khi copy lai chẳng ghi nguồn
Nhưng mà, ngay lúc Đồng Nhạc Nhạc lo lắng không thôi , nam nhân trên bờ giống như nhận thấy được cái gì . Huyết mâu vốn nhìn ra phương xa, lại quay về hướng nàng .
Ngay lập tức, bốn mắt nhìn nhau, trái tim Đồng Nhạc Nhạc liền thắt lại một cái!
Nhìn huyết mâu sâu thẳm hút hồn kia của nam nhân đang chiếu thẳng vào đôi mắt mình, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy da đầu run lên, máu trong người cơ hồ đều đông lại .
Trời ạ!
Chẳng lẽ , Huyền Lăng Thương phát hiệnnàng sao! ?
Quả là ánh mắt có lực xuyên thấu !
Tuy có tầng tầng lá sen hoa sen cùng bóng đêmche dấu, Đồng Nhạc Nhạc lại cảm giác được, chính mình giống như trần trùi trụi đứng ở trước mặt Huyền Lăng Thương .
Không hổ là đế vương đứng ở trên đỉnh cao cao, chỉ cần một ánh mắt là đủ để giết chết người!
Sợ hết hồn hết vía, Đồng Nhạc Nhạc không biết Huyền Lăng Thương có phải đã phát hiệnnàng hay không .
Chính là, ở trong tình huống không rõ thì tốt nhất là án binh bất dộng. Không thể tự rối loạn đầu trận tuyến.Truyện edit bởi diễn đàn Lê Quí Đôn . C.ung Q.uảng H.ằng đã ko xin phép khi copy lai chẳng ghi nguồn
Bằng không, Huyền Lăng Thương rõ ràng còn chưa phát hiện được nàng, thì nàng đã tự lật đật, trái lại bị phát hiện ra sẽ không tốt.
Trong lòng không ngừng cố gắng trấn tĩnh, Đồng Nhạc Nhạc cũng không dám thở gấp một cái , tạm thời làm cho mình như trong suốt .
Cũng không biết qua bao nhiêu thời gian, ánh mắt nam nhân , cũng không chịu thu hồi.
Chính là gắt gao nhìn về phía nàng .
Thời gian trôi qua từng phút từng phút một , gió đêm chậm rãi thổi, Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy thân mình có chút lạnh.
Ngay khi Đồng Nhạc Nhạc nghĩ , chính mình sẽ giằng co kéo dài thời gian cùng Huyền Lăng Thương , thì đột nhiên, cái mũi ngứa một cái.
' Hắt xì!'