Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc phẫn nộ nên cũng mất đi lý trí .
Đặc biệt, lần gặp lại này, thiếu niên trước mắt không ngừng nghĩ đến nhấc cái đuôi của nàng lên, xem vùng tư mật của nàng. Đồng Nhạc Nhạc rốt cục không nhịn được, mở ra cái miệng nhỏ nhắn, cắn vào cổ tay thiếu niên .
(khụ khụ, tức là muốn xem con chồn nhỏ này là đực hay cái đó)
Hành động này của Đồng Nhạc Nhạc , nhanh như chớp giật, khiến cho Huyền Lăng Thương ở một bên trông thấy muốn ngăn cản, trong lòng không khỏi lộp bộp một tiếng.
Mới vừa rồi, Huyền Lăng Thương bắt gặp thân đệ đệ của chính mình vui vẻ trêu đùa con chồn nhỏ này, mày liền không khỏi nhẹ nhàng chau lại.
Đặc biệt, thấy bộ dáng con chồn nhỏ này tràn đầy ủy khuất phẫn nộ, khiến cho toàn thân hắn không được tự nhiên.
Phải biết rằng, đối với thân đệ đệ duy nhất này thì hắn chính là che chở có thừa, trước kia có vật gì đều đem cho hắn.
Chính là hiện tại, duy chỉ có con chồn nhỏ này, hắn không đành lòng trông thấy nó bị người trêu chọc như thế .
Vì vậy, Huyền Lăng Thương liền tính toán mở miệng ngăn cản, chỉ tiếc, đã muộn. . .
Chỉ thấy con chồn nhỏ trước mắt này , sau khi không ngừng giãy dụa không có kết quả , lại trong cơn tức giận, quay đầu cắn vào cổ tay Huyền Lăng Phong .
Nếu như là loài động vật khác,cắn một cái như vậy , căn bản không có gì. Chỉ là, con chồn trước mắt này đâu phải bình thường a!
Phượng Hoàng Điêu, không chỉ có toàn thân đều là bảo vật, mà trong hàm răng càng là kịch độc!
Kết quả là, bi kịch xuất hiện !
Chỉ thấy Huyền Lăng Phong vốn đang ngắm nghía đùa giỡn Phượng Hoàng Điêu, chỉ cảm thấy cổ tay đau xót, thấy con Phượng Hoàng Điêu này lại quay đầu cắn chính mình, mày lập tức chau lại.
Phải biết rằng Huyền Lăng Phong hắn vừa sinh ra liền được ngàn vạn sủng ái, chưa từng bị ai gây tổn thương quá một phân! ?
Hiện nay, lại bị một con chồn nhỏ cắn, Huyền Lăng Phong mày lập tức chau lại.
Có điều là, còn không đợi Huyền Lăng Phong suy nghĩ những điều khác, hắn chỉ cảm thấy khí lực trên người phảng phất trong nháy mắt bị mất đi .
Ngay sau đó, trước mắt một cơn chóng mặt mãnh liệt đánh úp lại .
Cảm giác như thế, tới đột nhiên như vậy, khiến cho Huyền Lăng Phong không kịp suy nghĩ nhiều, hai tay buông lỏng, ngay sau đó thân thể lảo đảo vài bước, liền ngã thẳng xuống về phía sau …
"A Phong!"
Mắt thấy Huyền Lăng Phong thân thể mềm nhũn mà ngã xuống phía sau, Huyền Lăng Thương thấy vậy thì huyết mâu trợn trừng, lập tức không hề nghĩ ngợi, vươn cánh tay ra liền vòng sang bên kia thân thể Huyền Lăng Phong, đỡ được thân hình yếu đuối đang ngã xuống của hắn.
Chỉ là,thấy Huyền Lăng Phong trước mắt đang mặt mày tái nhợt mà lâm vào hôn mê , Huyền Lăng Thương trong lòng kinh hãi.
Đặc biệt, đôi môi Huyền Lăng Phong vốn hồng hào, thì nay lấy mắt thường cũng có thể chứng kiến, đang nhanh chóng biến thành màu tím. . .
Thấy vậy, Huyền Lăng Thương táng đởm kinh hồn!
Phải biết rằng, hàm răng Phượng Hoàng Điêu là kịch độc, nếu như chữa trị chậm trễ , người bị cắn, sẽ nhanh chóng độc phát mà tử vong!
Nghĩ đến đây , Huyền Lăng Thương bạc môi mở ra, liền hướng tới bên ngoài ra sức gào lớn.
"Người đâu! ! Tuyên gọi ngự y! ! !"
Đối với khuôn mặt táng đởm kinh hồn, thần tình hết sức lo lắng của Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc vẫn đứng ở một bên thấy vậy, khóe miệng đang cười lập tức cứng đờ!
Đặc biệt, trông thấy Huyền Lăng Phong hôn mê bất tỉnh được Huyền Lăng Thương ôm lấy, lại thêm đôi môi tím ngắt của hắn , Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy dường như Ngũ Lôi giáng xuống đầu, ầm ầm một tiếng, hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Dù sao, mới vừa rồi nàng là giận đến điên rồi.
Lớn đến chừng này, nàng thật đúng là không có chịu quá khuất nhục như vậy.
Nhất thời tức giận, nàng chưa từng suy nghĩ nhiều, liền hướng tới cắn cổ tay Huyền Lăng Phong .
Lại quên một điểm quan trọng nhất , nàng hiện tại không phải người bình thường, mà là một con Phượng Hoàng Điêu!
Phượng Hoàng Điêu hàm răng có kịch độc, nếu như bị cắn , nếu như không nhanh chóng giải độc, người này hẳn phải chết không nghi ngờ! ! !