Ánh mắt sắc bén như vậy quả thật rất đáng sợ, rất dọa người. Đang lúc kinh hãi, Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy có một bàn tay ôn nhu hiền hậu tới gần, dè dặt, cẩn thận đem nàng nâng lên.
Trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc nghi hoặc, cả thân thể nhỏ bé đã rơi xuống một lồng ngực rộng rãi, rắn chắc. Cảm giác được vị trí mà mình đang nằm, Đồng Nhạc Nhạc kinh ngạc không thôi.
Trước đây nàng vẫn luôn buồn bực không biết tại sao trước khi đi ngủ mình chỉ nằm cạnh nam nhân này nhưng khi tỉnh dậy lại nằm trong lòng hắn?
Cứ tưởng rằng chính mình ngủ say bị mộng du nhưng lại không ngờ thì ra là nam nhân này mỗi đêm đều nhân lúc nàng ngủ, đem nàng ôm lên trước ngực hắn......
Cảm giác được nam nhân kia từ từ chập chùng lồng ngực, nghe tiếng tim hắn mạnh mẽ đập, dần dần Đồng Nhạc Nhạc cũng quên hết những lo âu vừa rồi. Hiện tại, nàng cái gì cũng không muốn nghĩ, chỉ muốn nằm trong lòng nam nhân này mà ngủ yên.
... ...... ...... ...... ...
Từ đêm đột nhiên biến thành hình người đó, mấy ngày nay, Đồng Nhạc Nhạc đều cảm thấy băn khoăn, bất an. Cảm giác như trong lòng có một quả bom hẹn giờ, lúc nào cũng có thể nổ tung.
Mỗi ngày đều suy nghĩ, chuyện nàng biến thành người rốt cuộc là tình huống gì?
Rốt cuộc tại sao đêm đó nàng lại đột nhiên biến thành hình người?
Chẳng lẽ cái thân thể này lại thuộc vào loại có thể tu tiên để biến thành hình người?
Nghĩ như vậy một chút, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc không khỏi đặt ra hàng loạt các câu hỏi cần giải mã. Bệnh nghề nghiệp phát tác khiến nàng ngẩn người rất lâu. Cuối cùng chỉ đành vô lực thở dài một hơi, tiếp tục lấy tay chống cằm, ánh mắt thất thần nhìn về phương xa.
Ngày hè nóng bức, ánh dương rực rỡ chiếu sáng trời cao không ngừng tỏa ra nhiệt tình tràn đầy quyến rũ. Mà ngay cả trong không khí dường như lại có một tầng sóng nhiệt sôi trào. May mà bên hồ liễu thụ lả lướt, hồ nước xanh biếc, sóng gợn lăn tăn, gió từ từ thổi mang đến từng đợt mát lạnh.
Đồng Nhạc Nhạc bên hồ ngẩn người rất lâu, dưới sự hầu hạ của Tiểu Lô Tử ở bên cạnh, nàng đã bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, cái đầu nhỏ cứ gật gà gật gù nhìn rất tức cười. Thời gian hiện tại thật yên tĩnh.
Mỗi ngày nàng đều cùng Huyền Lăng Thương sống rất phóng túng. Cứ như vậy, nàng đã hình thành thói quen, thực sự sợ hãi tất cả chỉ vì chuyện nàng biến hình mà thay đổi.
Nghĩ đến đây, nàng càng cảm thấy sợ hãi mình lại biến hình thành người. Mặc dù khi biến hình nàng trở thành một bộ dạng tuyệt sắc, có thể nói là nghiêng nước nghiêng thành đủ để làm cho nam nhân trong cả thiên hạ điên cuồng si mê.
Chỉ là nếu biến hóa thành hình người mà lại mất đi thời gian hiện tại, mất đi sự che chở của Huyền Lăng Thương, nàng tình nguyện cả đời đều là một con tiểu điêu......
Trong khi Đồng Nhạc Nhạc thở dài, ánh mắt tràn ngập phiền não lên không nhìn mục tiêu cách đó không xa. Chỉ thấy ở trong hoàng cung rộng lớn như vậy, ba nghìn mái hiên liên tục không ngừng, tường đỏ ngói vàng đêm tất cả màu sắc rực rỡ của hoàng cung mà vây lại.
Rường cột chạm trổ, cửu khúc hành lang, non bộ suối giả, đình đài lâu các, mỗi chỗ một hình ảnh. Trong đó, cũng có không ít cung nhân xuyên qua không gian ấy, thị vệ năm người một tốp đem cả hoàng cung canh gác cẩn mật, ngay cả một con ruồi nếu muốn lọt qua cũng khó!
Chuyện này cũng đại biểu cho việc nếu như sau này nàng lại một lần nữa biến hóa, muốn chạy trốn cũng khó như lên trời!
Ai, nàng hiện tại nên làm gì đây? Ai có thể cho nàng biết không?
Trong lòng bất đắc dĩ một thời gian, trong đầu Đồng Nhạc Nhạc liền lóe lên một tia sáng. Đối diện bên kia không phải là Tàng Thư Các sao? Bên trong Tàng Thư Các có ngàn vạn loại sách, biết đâu đấy có cả đáp án về bí mật trên người nàng!
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc không nghĩ ngợi nhiều liền lập tức chạy tới hướng Tàng Thư Các, cũng không để ý đến Tiểu Lô Tử vẫn còn đang khì khì ngủ say bên cạnh.....