Ngay lập tức, bọt nước văng khắp nơi, Tiểu Lô Tử không kịp né tránh nên toàn thân đều dính nước
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn vừa quẫn bách vừa bất đắc dĩ của Tiểu Lô Tử, Đồng Nhạc Nhạc một lần nữa không nhịn được liền cười ha ha
Tiểu Lô Tử thấy vậy, chỉ đành cam chịu đưa tay lau hết nước trên mặt, sau đó giúp Đồng Nhạc Nhạc đem con cá Cẩm Lý ước chừng 3 cân kia đem đến Ngự Thiện Phòng
Lúc này ở Ngự Thiện Phòng, sau khi Tổng quản nơi đây thấy Tiểu Lô Tử đến chỉ đành cười, sau đó tự mình xử lý cá Cẩm Lý, rồi đưa cho Đồng Nhạc Nhạc ăn
Nhìn thấy món thịt kho tàu Cẩm Lý thơm ngào ngạt trước mắt, nước miếng của Đồng Nhạc Nhạc đã sớm chảy ra rồi.
Vì vậy, khi thịt kho tàu Cẩm lý được đưa đến trước mặt, Đồng Nhạc Nhạc liền không khách khí, sử dụng móng vuốt của mình xoẹt một tiếng lập tức một miếng thịt to đã được tróc ra sau đó nàng liền ngấu nghiến ăn
Khi tiến đến phần nội tạng của Cẩm Lý, ước chừng nặng đến 2 cân nhưng cuối cùng toàn bộ đều nằm trong bụng Đổng Nhạc Nhạc
Sau khi Đồng Nhạc Nhạc ăn no, cũng hơi khó chống đỡ được, liền ngã xuống mặt bàn
Khi Đồng Nhạc Nhạc ngã xuống, cái bụng to lớn tròn trịa của nàng nhô ra, khiến cho Tổng quản Ngự Thiện Phòng liền cười ha hả không ngừng
Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, chỉ đành cười gượng
Dù sao mỗi lần nàng đến đây, cũng đều ăn thành bộ dạng này!?
Ăn cũng đã no rồi, Đồng Nhạc Nhạc nhìn sắc trời đã không còn sơm, vì vậy liền hướng Tổng quản Ngự Thiện Phòng vẫy vẫy tay tạm biệt ông
Lập tức, liền cùng Tiểu Lô Tử chạy đến Ngự Thư Phòng bên kia
Lúc này, chắc Huyền Lăng Thương vẫn còn ở Ngự Thư Phòng đi
Không biết có phải vì vừa mới được một gia tài lớn, trở thành một tiểu phú bá, mà tâm trạng vốn buồn bực của nàng hầu như tan đi hết, khôi phục lại dáng vẻ hoạt bát sang sủa như xưa
Sau khi nhanh chóng chạy đến Ngự Thư Phòng, Đồng Nhạc Nhạc con ngươi đảo nhanh một lượt, thấy Huyền Lăng Thương vẫn còn đang chăm chú phê duyệt tấu chương
Trong lòng nàng biết nam nhân này là đương kim Thánh Thượng, mỗi ngày đều phải xử lý rất nhiều việc, vì vậy, Đồng Nhạc Nhạc cũng không muốn làm phiền hắn, điểm nhẹ mũi chân, nhẹ nhàng nhảy lên mặt bàn, sau đó theo bản năng vươn đầu lưỡi liếm móng vuốt của bản thân.
Móng vuốt hiện tại đều dính đầy dầu mỡ! Phải liếm cho sạch mới được!
Đổng Nhạc Nhạc đang lúc liếm chăm chú trong lòng liền nhớ lại
Một khắc sau, nàng như ngộ ra điều gì, trên mặt cứng đờ
Chết tiệt (ta xin chém khúc này).
Nàng … nàng… nàng … rốt cuộc đang làm gì vậy?
Nàng hiện tại tuy đang là một tiểu điêu, nhưng trên thực tế, nàng chính là con người không phải sao! ?
Cho nên, nàng không nên có hành động của một con vật mới phải
Nghĩ đến đây, Đồng Nhạc Nhạc lập tức để móng vuốt xuống, mặt mày ủ rủ không ngừng dặm chân trên mặt bàn
Nàng lại không biết rằng, từng cử động của bản thân đều nhuần nhuyễn rơi vào trong mắt người nào đó
Nhìn tiểu điêu nhi trước mắt, sau khi đến Ngự Thư phòng liền ở một nơi liếm móng vuốt của mình, sau một khắc, lại phi thường ảo não, không ngừng ở nơi nào đó dậm chân
Thấy vậy, Huyền Lăng Thương liền cảm thấy thú vị
Hắn thật muốn biết, con tiểu điêu nhi này lại vì sự tình gì mà phiền não rồi
Rõ ràng chỉ là một tiểu điêu nhi, nhưng dường như nó có rất nhiều tâm sự? Thật khiến cho người ta suy nghĩ mãi cũng không giải đáp được
Trong lúc Huyền Lăng Thương đang nghi hoặc, nguyên bản đang ảo não không thôi, Đồng Nhạc Nhạc đột nhiên cảm nhận được có một đạo ánh mắt nóng rực đang tập trung trên người mình
Chỉ thấy nam tử đang ngồi trước mặt nàng đang chăm chú phê duyệt tấu chương, giờ phút này đã tạm đình chỉ công việc, đôi mắt hẹp dài huyết mâu đang chăm chú nhìn mình
Chống lại ánh mắt huyết mâu lộ rõ vẻ hài hước tò mò của hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn của Đồng Nhạc Nhạc liền tỏ vẻ buồn bực
Nhớ lại hành động của bản thân lúc nãy, chắc chắn trong mắt tên kia hẳn là ngốc lắm đi
Càng nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc càng thêm ngượng ngùng và ảo não
Khi con mắt đen nhìn xuống, Đồng Nhạc Nhạc phát hiện thứ dưới chân mình, liền lập tức sửng sốt
Giờ phút này, nàng mới biết mình dưới chân mình là một tờ giấy họa lớn
Chỉ thấy tờ giấy trắng tinh lúc này, bởi vì vừa rồi không ngừng giậm cân, nên trên mặt để lại rất nhiều dấu chân hoa mai…
Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc liền căng thẳng, nhìn về phía ánh mắt của Huyền Lăng Thương, mang theo vài phần áy náy và dè dặt
Nàng dường như lại làm thêm một việc ngu ngốc đi
Đối với sự ảo não không ngừng của Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Thương lúc này nhìn thấy nhất cử nhất động của tiểu điêu nhi trước mặt, liền lớn tiếng cười
Chỉ cảm thấy, vẻ mặt của tiểu điêu nhi này thật sự quá mức thú vị!
Hắn chưa từng thấy một tiểu điêu nhi mà lại có nhiều vẻ mặt rất phong phú
Lúc thì ảo não, lúc thì hờn dỗi, lúc thì chột dạ, lúc thì đắc ý …
Mỗi một thần thái, tất cả đều đẹp mắt khiến cho người ta không thể rời mắt
Giờ phút này, nhìn thấy bộ dạng chột dạ của tiểu điêu nhi này, dường như biết mình làm sai chuyện gì, này bộ dạng, quả thực bộ dạng như một tiểu nhân làm chuyện sai sợ bị đại nhân trừng phạt
Thấy vậy, Huyền Lăng Thương rốt cuộc nhịn không nổi, liền ngửa đầu cười ha ha
“ Ha ha, ngươi tiểu tử này …”