Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy tâm can mình trong nháy mắt rơi vào vực sâu không thấy đáy .Niềm vui nhìn thấy nam nhân này trong nháy mắt lập tức bị dập tắt.
Tại sao hắn lại làm như vậy! ?
Mới vừa rồi rõ ràng hắn vẫn còn ôm nàng cùng nhau triền miên. Lúc này, hắn lại ôm nữ nhân khác. . .
Huyền Lăng Thương, tên hỗn đản nhà ngươi!
Bụng dạ nghĩ vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc càng là 'phừng' một tiếng, phảng phất như ngọn núi lửa bùng phát dữ dội ,lửa giận hừng hực kia bốc lên tận đỉnh đầu!
Hiện tại, Đồng Nhạc Nhạc không nghĩ tới gì nữa , chỉ là muốn hung hăng tách hai người này ra!
Đang lúc nổi trận lôi đình, Đồng Nhạc Nhạc hai chân như gió, nhanh chóng chạy tới chỗ Huyền Lăng Thương .
Tuy nhiên, vào lúc Đồng Nhạc Nhạc sắp sửa vọt tới trước mặt Huyền Lăng Thương bọn họ đột nhiên một tiếng kêu cực kỳ đau đớn vang lên thảm thiết, tiếp theo sau là tiếng hô to thất kinh.
"Người đâu a! Có thích khách! Có thích khách!"
Cùng với tiếng thét chói tai này, cung nhân vốn đang xách nước cứu hoả sợ đến liên tục đua nhau thét chói tai . Rồi giống như chim sợ cành cong chạy tản đi mọi nơi .
Mà những Đới Đao thị vệ liền vội vàng rút kiếm ra khỏi vỏ, quây lại đánh nhau với những Hắc y nhân đột nhiên xuất hiện xuất hiện này ....
Đối diện với một màn bất thình lình này, Đồng Nhạc Nhạc hoàn toàn kinh hãi trợn ngược đôi mắt, nhanh chóng liếc nhìn bốn phía, trong mắt đầy run sợ!
Không biết từ khi nào bốn phía cung Thanh Phong đột nhiên xông ra mấy chục Hắc y nhân che mặt mặc giáp đen, cầm vũ khí trong tay, chiêu thức ngoan độc. Sau khi xông tới lập tức cứ gặp người liền giết.
Dưới những lưỡi đao giơ lên, máu huyết văng khắp nơi!
Ngay lập tức, những tiếng thét chói tai, những tiếng kêu thảm thiết, âm thanh đầy hoảng sợ, tiếng hô to giục người nào đó xông lên đi.
Lại có âm thanh lạnh lùng của binh khí va chạm vào nhau, lúc ồn lúc yên lặng, liên miên không ngừng. . .
Sống hai mươi ba năm, cho tới nay Đồng Nhạc Nhạc đều trải qua sự nhạt nhẽo tầm thường vô vị, chưa từng trải qua quang cảnh chém giết máu tanh tưởi như vậy ! ? Nhất là sau khi nàng nhìn thấy người vốn đang sống sờ sờ , sau một khắc liền bị chém chết. Đôi mắt trợn tròn kia, phảng phất vẫn còn biểu hiện rằng hắn không dám tin. ..Còn có một số người, nhìn thấy mình đứt tay đứt chân, ngã lăn trên mặt đất kêu một tràng như sói tru. Tiếng kêu đau thê thảm kia làm cho người ta nghe mà dựng ngược tóc gáy .
Thấy vậy, đôi mắt Đồng Nhạc Nhạc càng là mở to như quả chuông đồng , còn trái tim trong nháy mắt như muốn vọt khỏi lồng ngực.
Nàng chỉ cảm thấy tóc gáy dựng ngược, sợ hết hồn hết vía!
Giờ phút này, nàng hẳn là nên chạy trốn. Thế nhưng hai chân nàng lại phảng phất như mọc rễ trên mặt đất, làm thế nào đều không thể nhúc nhích được một phân .
Làm sao bây giờ! ?
Nàng muốn chạy trốn!
Nàng rất sợ hãi!
Huyền Lăng Thương!Ngươi mau tới cứu nàng a. . .
Ngay lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc cực kì khẩn thiết cầu cứu, ánh mắt đầy hoảng hốt sợ hãi cầu khẩn quay sang nhìn về hướng Huyền Lăng Thương. Lại vừa lúc nhìn thấy, Huyền Lăng Thương đang một mực gắt gao che chở nữ nhân trong lòng. [phong: đừng ngăn ta, ta muốn làm thịt nữ nhân kia]
Sau khi giao nữ nhân cho thị vệ , hắn mới rút kiếm ra khỏi vỏ, đánh nhau cùng những hắc y nhân này . . .
Nhìn thấy Huyền Lăng Thương ở trong tình huống nguy cấp này cũng không quên cho người bảo vệ An Y Na, ngược lại còn nàng thì sao! ?
Nàng bị rơi vào trong nguy hiểm, không người để ý . . .
Nghĩ tới đây, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc không khỏi thắt lại một cái. Chỉ là nàng biết hiện tại không phải lúc đau khổ.
Bỗng nhiên,có một hắc y nhân đã cầm kiếm vọt tới chỗ nàng. . .
Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc sợ đến không khỏi lạnh toát xương sống mà hít một một hơi thật sâu.
Sau đó nàng lập tức xoay người, tính toán trốn xa nơi này.
Ai ngờ bởi vì quá căng thẳng, Đồng Nhạc Nhạc không phát hiện dưới chân mình có một chậu hoa, vì vậy, bi kịch liền xảy ra.
'Choang' một tiếng, cùng với chậu hoa rơi xuống đất, cả người Đồng Nhạc Nhạc cũng ngã lăn trên mặt đất .
Thân thể đau nhức, đầu óc tối sầm, Đồng Nhạc Nhạc không còn nghĩ tới gì nữa .Chỉ cảm thấy trước mặt, hình như có nhiều đom đóm vô số kể đang không ngừng chuyển động . .
Điểm chết người chính là, trong miệng vẫn còn gặm một nắm đất, khiến cho Đồng Nhạc Nhạc lập tức nhăn mặt, sau đó không ngừng phì phì phun đất trong miệng ra.
Thật sự là phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí a!
Hôm nay, làm thế nào nàng lại không may như vậy!
Trong lòng ảo não ai oán vô cùng, sau khi Đồng Nhạc Nhạc bình tĩnh trở lại, chứng kiến phía sau đánh nhau, trong lòng biết nơi đây không nên nán lại lâu. Vì vậy, Đồng Nhạc Nhạc cũng mặc kệ trên người đau nhức , lập tức chạy về chỗ ít người , tính toán trước trốn xa nơi này rồi hãy nói sau.
Trong lúc nghĩ ngợi, Đồng Nhạc Nhạc đã chạy vội tới chỗ ngoặt. Nhưng không ngờ, trong đó có một Hắc y nhân, đang từ cách đó không xa chạy tới.
ĐồngNhạc Nhạc sợ đến lập tức lại thay đổi phương hướng, cũng không biết muốn đi đâu, chỉ là hoảng đến không còn chọn được đường mà chạy.
Cuối cùng, lại không cẩn thận nên húc luôn vào người bên cạnh !
Cùng với một tiếng 'Ôi', cả người Đồng Nhạc Nhạc liền thành đặt mông ngồi trên mặt đất.Như có trăng rằm tháng tám lập tức chói lòa trước mắt, cơn đau kia khiến cho Đồng Nhạc Nhạc lại lần nữa cau chặt hàng mi nhăn nhó, vẻ mặt đau đớn.
Cùng lúc đó, nữ nhân bị nàng đụng vào cũng không ngoại lệ!
Chỉ thấy nữ nhân sau khi bị đụng vào ngã lăn trên mặt đất , lập tức đau đến kêu thành tiếng.
Sau một khắc, âm thanh cao vút đầy tức giận kia lập tức tuôn ra từ trong miệng nữ nhân." Cẩu nô tài từ đâu tới, ngay cả Bổn tiểu thư cũng dám húc vào! ?"
Cùng với âm thanh đầy vẻ tức giận của nữ nhân , Đồng Nhạc Nhạc cũng không quản nỗi đau đớn trên người mà ngẩng đầu lên.
Vừa nhìn thấy, mắt nhưng lập tức ngẩn ra.
Thì ra người bị nàng đâm vào không phải ai khác, đúng là An Y Na !
Thấy vậy, trong đầu Đồng Nhạc Nhạc không khỏi lại lần nữa nghĩ đến những điều vừa rồi đã thấy. Chỉ vừa nghĩ tới, dáng vẻ mới rồi Huyền Lăng Thương ôm An Y Na , trong lòng Đồng Nhạc Nhạc liền phi thường không thoải mái. Cho nên, Đồng Nhạc Nhạc cũng không nói chuyện, chỉ là đứng lên từ trên mặt đất, tính toán không để ý tới An Y Na, cứ như vậy rời đi.
Ai biết sau một khắc, liền nhìn thấy An Y Na phảng phất như nhìn thấy cái gì, đôi mắt lập tức trợn lên, nhìn thẳng về phía sau nàng.
Chứng kiến ánh mắt đầy ngạc nhiên kia của An Y Na , Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy trong lòng bất an, dựng ngược tóc gáy, lập tức lập tức xoay người nhìn lại.
Chỉ thấy một tên Hắc y nhân, giờ phút này đang cầm vũ khí sắc bén trong tay xông tới phía sau nàng . . .
Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc sợ đến trong lòng giật thột. Sau một khắc, bước chân liền chuyển động, tính toán né tránh thế công của Hắc y nhân.
Tuy nhiên, nàng mới có ý nghĩ đó thì sau một khắc, phía sau lưng nàng lại bị người hung hăng đẩy, xô nàng về phía Hắc y nhân kia. . .
Đối với lực đẩy mạnh bất thình lình, Đồng Nhạc Nhạc trở tay không kịp, liền bị An Y Na đẩy về phía Hắc y nhân.
Nhìn thấy vũ khí sắc bén trong tay Hắc y nhân kia, Đồng Nhạc Nhạc sợ đến đôi mắt lập tức trợn ngược . . .Mắt thấy thân thể của mình sắp sửa bị thanh đại đao sắc bén trên tay Hắc y nhân bổ tới, Đồng Nhạc Nhạc sợ đến lập tức nhắm tịt đôi mắt, chờ đợi tử vong đến.