Mục lục
[Thập Niên 70] Tiểu Thợ May Xinh Đẹp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc Nguyễn Khê và Nguyễn Khiết nhìn thấy bốn chữ ấy đều bật cười, Nguyễn Khiết nói: “Cô ba, cuối cùng ông ta cũng đã đồng ý.”

Nguyễn Thúy Chi nhìn dòng chữ trên bức thư cũng thở phào, không hề do dự nói: “Ngày mai cô vào thị trấn tìm anh ta.”

Buổi tối khi ăn cơm, cô ấy nói chuyện này với Nguyễn Chí Cao và Lưu Hạnh Hoa, Nguyễn Chí Cao và Lưu Hạnh Hoa cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ mong sao Nguyễn Thúy Chi đi làm thủ tục với Lưu Hùng ngay lập tức để cắt đứt hoàn toàn quan hệ.

Nguyễn Chí Cao nói: “Bảo thằng năm xuống cùng con, có nó chăm sóc cha mẹ cũng yên tâm. Đúng lúc nó còn cần mua rất nhiều thứ, mua vải may quần áo cho cô dâu và còn phải mua đồ trang trí phòng mới nữa.”

Nguyễn Thúy Chi gật đầu nói: “Vậy cùng đi xuống làm.”

DTV

Ngày hôm sau, sau khi Nguyễn Thúy Chi và Nguyễn Trường Sinh xuống núi, nửa buổi sáng chỉ có một mình Nguyễn Khê ở tiệm may. Buổi chiều Nguyễn Khiết và Lăng Hào vẫn đến như thường lệ để tiếp tục học bài và đọc sách cùng cô.

Lúc Nguyễn Khê học bài thì phân tâm, nhìn giàn nho sững sờ nghĩ – Qua mấy tháng nữa Nguyễn Trường Sinh sẽ kết hôn, trong nhà phải nhường ra một phòng để làm phòng mới cho chú ấy, dùng phòng của Nguyễn Dược Tiến và Nguyễn Dược Hoa e là Tôn Tiểu Tuệ sẽ làm ầm ĩ.

Suy nghĩ một hồi, Nguyễn Khê hoàn hồn nhìn Nguyễn Khiết nói: “Tiểu Khiết, chú năm chắc cũng nên dọn dẹp trang trí phòng mới rồi, hay là chị với em và cô ba chuyển ra ngoài ở nhỉ, sau đó nhường phòng này cho chú năm để làm phòng mới.”

Nguyễn Khiết vốn còn đang viết chữ, nghe vậy dừng bút chì trong tay lại.

Đợi Nguyễn Khê nói xong, cô ấy đương nhiên không có ý kiến, gật đầu nói: “Được ạ.”

Vì thế đến ngày hôm sau, Nguyễn Khê nhờ Nguyễn Chí Cao mời người đến nhà giúp đỡ, chuyển tất cả đồ đạc ở trong phòng của cô, Nguyễn Khiết và Nguyễn Thúy Chi gồm giường, tủ, vali đến tiệm may.

Sau khi chuyển đến tiệm may, căn phòng trong nhà liền trống ra, tiếp theo đương nhiên cần phải sơn lại tường, sắm sửa mới giường chiếu, chăn, gối, tủ quần áo… Sắp xếp thành phòng mới, tính ra cũng là một công trình lớn.

Nguyễn Khê và những người khác hễ có thể giúp đỡ cũng đều giúp một chút, nhưng cái chính vẫn là Nguyễn Chí Cao và Nguyễn Trường Sinh quyết định. Nguyễn Chí Cao tìm thợ mộc trên núi làm vật dụng trong nhà, còn Nguyễn Trường Sinh thì chạy đi chạy lại giữa thôn và công xã, mua đủ thứ vật dụng cần thiết.

Bốn năm ngày sau, Nguyễn Trường Sinh và Nguyễn Thúy Chi trở về từ thị trấn sau khi mua đồ xong, hai người tay xách nách mang.

Vải Nguyễn Trường Sinh mua ở thị trấn đã đưa cho Tiền Xuyến, cũng cho cả tiền công may quần áo, để cô ấy tự mình tìm tiệm may trong thị trấn để may. Dù sao cũng chưa kết hôn, bảo cô ấy lên núi may còn ở lại nơi này sợ là người ta sẽ dị nghị.

Nhưng Nguyễn Chí Cao, Lưu Hạnh Hoa và Nguyễn Khê, Nguyễn Khiết rất không quan tâm đến chuyện anh ấy mua sắm đồ đạc, nhìn thấy anh và Nguyễn Thúy Chi trở về, họ phớt lờ anh, kéo tay Nguyễn Thúy Chi hỏi: “Thế nào? Chuyện ly hôn thế nào rồi?”

Nét mặt Nguyễn Thúy Chi ung dung, mỉm cười nói: “Xong rồi, ly hôn rồi.”

Nghe thấy lời này, Lưu Hạnh Hoa thở phào nhẹ nhòm: “Ly hôn là tốt ly hôn là tốt, ly hôn rồi muốn sống thế nào thì sống. Lần này mẹ cũng không giục con tìm người khác nữa, nếu sống không tốt thì có kết hôn với một trăm người cũng vô dụng.”

Nguyễn Thúy Chi gật đầu: “Ừm, tạm thời con cũng không có suy nghĩ này.”

Chuyện ly hôn của Nguyễn Thúy Chi đã ầm ĩ một năm rưỡi, bây giờ cuối cùng cũng đã kết thúc, trong lòng Lưu Hạnh Hoa rất thoải mái, buổi tối bà nấu thêm hai món giống như Nguyễn Thúy Chi ly hôn là một chuyện rất vui mừng.

Đương nhiên Tôn Tiểu Tuệ không biết chuyện này, bằng không bà ta sẽ lại xuyên tạc sau lưng nói rằng đầu óc Lưu Hạnh Hoa có vấn đề, con gái ly hôn lại vui mừng giống như kết hôn.

Buổi tối ăn cơm xong, lúc Nguyễn Thúy Chi đi vào phòng mới phát hiện đồ đạc bên trong đều đã chuyển đi, ngay cả quần áo của cô ấy cũng chuyển đi hết, vì thế cô đành phải đi theo Nguyễn Khê và Nguyễn Khiết đến tiệm may để ngủ.

Tuy rằng trong tiệm may có hai chiếc giường, nhưng buổi tối ba người họ vẫn chen chúc ngủ cùng nhau.

Nguyễn Thúy Chi nằm trên giường thả lỏng toàn thân nói: “Cuối cùng cũng ly hôn, tảng đá trong lòng đã rơi xuống, cô hoàn toàn yên tâm. Về sau Nguyễn Thúy Chi cô không còn liên quan gì đến nhà họ Lưu nữa.”

Nguyễn Khiết ở bên cạnh tò mò hỏi: “Cô ba, sao Lưu Hùng đột nhiên muốn ly hôn thế?” Trước đây không phải nói c.h.ế.t cũng không ly hôn sao.

Nguyễn Thúy Chi cười nói: “Anh ta cũng thật sự nói với cô rằng không muốn mất thời gian với cô, với điều kiện của anh ta muốn kết hôn lần hai không khó, kéo dài thì anh ta sẽ thiệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK