Mục lục
[Thập Niên 70] Tiểu Thợ May Xinh Đẹp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nửa đêm, Nguyễn Khê, Nguyễn Khiết và Nguyễn Thúy Chi trở lại tiệm may, hai mí mắt đã bắt đầu đánh nhau vì buồn ngủ, mọi người rửa mặt xong thì đi lập tức lên giường.

Nhưng sáng sớm ngày hôm sau vẫn phải về nhà họ Nguyễn, mọi người sôi nổi ăn sáng với cô dâu vừa vào cửa là Tiền Xuyến.

Sau khi dùng bữa xong, Nguyễn Trường Sinh đưa Tiền Xuyến ra ngoài đi dạo khắp nơi, đây rõ ràng là đi khoe vợ.

Dù sao lúc hai người yêu đương sợ cũng bị người ta bàn tán nên chưa từng đưa cô ấy về, nhưng bây giờ cô ấy đã là vợ anh rồi!

Sau khi rời khỏi đây, Nguyễn Trường Sinh đưa Tiền Xuyến ra ngoài, trong nhà cũng im lặng hơn.

Bởi vì chuyện vui vừa mới qua, hơn nữa Nguyễn Trường Phú còn chưa đi, cho nên không ai lập tức đứng dậy đi làm việc. Nguyễn Trường Quý chỉ cần có cơ hội thì sẽ đi theo Nguyễn Chí Cao ở bên cạnh Nguyễn Trường Phú, nếu có thể nịnh bợ được anh cả thì ông ta cũng được thơm lây.

Mà Nguyễn Trường Phú cũng không muốn làm chậm trễ, đi đường tốn quá nhiều thời gian, không thể ở nhà lâu. Ông ta và Phùng Tú Anh chỉ có thể ở lại thêm một ngày, ngày mai phải về, nếu không sẽ không đủ thời gian.

Đã như vậy có một số chuyện không thể kéo dài được nữa.

Vì thế Phùng Tú Anh nhờ Lưu Hạnh Hoa gọi Nguyễn Khê vào trong phòng, chính thức nói với cô về chuyện lên thành phố.

Phùng Tú Anh mang tâm trạng mắc nợ với Nguyễn Khê nói: “Tiểu Khê, mẹ biết mấy năm nay mẹ đối xử không tốt với con, trong lòng mẹ cũng cảm thấy rất khó chịu. Bây giờ ba mẹ muốn đưa con lên thành phố, con có ý kiến gì không?”

Nguyễn Khê nhìn Phùng Tú Anh rồi lại nhìn Lưu Hạnh Hoa, cô im lặng một lúc rồi nói: “Có một yêu cầu.”

Phùng Tú Anh thấy Nguyễn Khê bằng lòng nói chuyện với bà ta thì trong lòng cảm thấy thoải mái hơn, bà ta vội vàng hỏi: “Có yêu cầu gì con cứ nói, chỉ cần ba mẹ có thể làm được thì nhất định sẽ đồng ý với con.”

Nguyễn Khê nhìn vào mắt bà ta nói: “Con thật sự không thoải mái khi đi một mình, dù sao con cũng chưa từng sống trên thành phố sợ bản thân sẽ không thích ứng được, cũng không có tình cảm với chị em bên đó, có lẽ sẽ không hợp nhau đâu nên con muốn đưa Tiểu Khiết đi cùng.”

Phùng Tú Anh nghe xong thì hơi ngơ ngác nhìn Lưu Hạnh Hoa.

Lưu Hạnh Hoa cũng cảm thấy bất ngờ, bà ấy sửng sốt một lúc.

Bà ấy không ngờ Nguyễn Khê lại có ý tưởng này, nhưng bây giờ nghe cô nói xong, bà ấy cũng cảm thấy nếu đưa Nguyễn Khiết đi cùng không phải rất tốt sao? Hai chị em có thể chăm sóc lẫn nhau, hơn nữa Nguyễn Khiết có thể thoát khỏi bà mẹ ác độc Tôn Tiểu Tuệ kia, sau này cũng được gả cho người tốt.

Thấy Phùng Tú Anh không nói gì, Lưu Hạnh Hoa khôi phục tinh thần thì hắng giọng nói: “Mẹ thấy để con bé đi cùng cũng được mà, tình cảm của Tiểu Khê và Tiểu Khiết từ trước đến nay vốn rất tốt, đưa con bé đi thì mẹ cũng yên tâm. Dưới thành phố con cũng có nhiều đứa nhỏ như vậy, thêm Tiểu Khiết cũng không sợ nhiều, con bé lớn rồi sẽ không khiến con phí tâm tư chăm sóc, chỉ ăn nhiều thêm mấy bát cơm nếu như thật sự không được thì mẹ sẽ trả tiền cho con theo tháng.”

Nghe thấy Lưu Hạnh Hoa nhắc đến chuyện tiền bạc, Phùng Tú Anh vội vàng nói: “Mẹ à, sao con dám làm như vậy chứ?”

Vì để cho Phùng Tú Anh không nói ra lời từ chối nên Lưu Hạnh Hoa suy nghĩ một chút rồi lấy Nguyễn Trường Quý và Tôn Tiểu Tuệ làm tấm lá chắn, bà ấy nhìn Phùng Tú Anh tiếp tục nói: “Từ nhỏ Tiểu Khê đã ở trong núi, cũng coi như là do chú hai và thím hai nuôi nấng nó, họ giúp hai đứa nuôi con gái mười mấy năm, bây giờ hai đứa nuôi con gái giúp chúng nó mấy năm, cũng không tính là quá đáng chứ?”

Nguyễn Trường Quý và Tôn Tiểu Tuệ ngay cả Nguyễn Khiết cũng không quan tâm đương nhiên cũng sẽ không quan tâm đến Nguyễn Khê.

DTV

Nhưng để vợ chồng thằng cả đồng ý chuyện này, bà ấy chỉ có thể dùng chuyện này ép họ. Lưu Hạnh Hoa vẫn rất hiểu Nguyễn Trường Phú, nói những lời như vậy ông ta nhất định sẽ đồng ý, ông ta là người cần mặt mũi.

Ông ta và Nguyễn Trường Quý như hai thái cực khác nhau, trong lòng Nguyễn Trường Quý chỉ có bản thân không có người khác, tất cả mọi chuyện đều lấy chính mình và gia đình làm trọng, không chịu thua thiệt, không bao giờ để người khác chiếm được chút lời nào từ mình. Còn Nguyễn Trường Phú thì càng để ý đến ánh mắt và cái nhìn của người khác hơn, cũng càng để ý đến hình ảnh của ông ta trong mắt người khác nên ông ta rất rộng lượng khi đối xử với người ngoài, đến cả người trong nhà còn phải xếp sau.

Quả nhiên Phùng Tú Anh còn chưa lên tiếng, Nguyễn Trường Phú đã đi vào trong phòng mở miệng nói: “Mẹ nói đúng, vậy thì đưa Tiểu Khiết đi cùng đi. Mấy năm nay em hai thay con trông nom việc trong nhà cũng không dễ dàng, đây cũng là việc nên làm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK