Mục lục
Năm Tháng Mất Phương Hướng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 78

Lộ Phi rửa bát xong đã là hơn mười một giờ, bọn tôi thực sự mệt, nghĩ thầm hôm nay rốt cuộc còn lại bao nhiêu khay, nhà ăn được cái gần phòng học, nhưng không tốt ở chỗ lúc bận bịu thì thật sự khiến người ta chờ đợi mệt mỏi, tôi đang nhàm chán nằm bò ra bàn đếm cừu, một con, hai con, ba con, đang đếm thì Lộ Phi từ phía sau phòng thay đồ đi ra, lúc này Tiểu Mạn cũng đi theo.

Tiểu Mạn coi như lễ phép, nhìn thấy tôi thì mỉm cười hô: “Chào đàn chị!” Tôi cũng không thất lễ đáp lại cô ta: “Chào, đi về nghỉ ngơi sớm đi!” Cô ta nói tạm biệt với tôi, nghiêng đầu qua vẫn không quên phất phất tay với Lộ Phi, cái loại ánh mắt thẹn thùng này tôi là hiểu nhất, cô ta khẳng định có ý với Lộ Phi. Đợi Tiểu Mạn đi rồi, tôi bắt đầu truy hỏi Lộ Phi liên tiếp.

“Nói đi từ lúc nào hai người đã cùng bắt đầu làm chung!”

“Người ta hôm nay vừa tới, công việc còn không quen, anh chỉ giúp cô ấy chút thôi mà, đều là bạn học mà?”

“Bạn học hả, em thấy người ta cũng không chỉ coi anh là bạn học thôi đâu, nói không chừng là nhìn trúng anh đó!”

“Ai dô, em đây là ghen tị hả?”

“Em, em sẽ không ghen vì anh, em chỉ tức giận thôi, tức vì căn tin anh có việc làm cũng không để cho em và anh cùng làm!”

“Chẳng phải vì anh sợ em mệt sao, hơn nữa, anh làm sao có thể để bạn gái của anh làm việc nặng như vậy chứ!”

“Vậy anh có thể bảo đảm anh và Tiểu Mạn bên nhau sẽ không lâu ngày sinh tình sao?” Tôi cũng không biết mình ngày hôm nay làm sao lại ghen tuông tới mức như vậy, nhưng cái ánh mắt kia của Tiểu Mạn thực sự không giấu được tình cảm của cô ta với Lộ Phi, tôi đã mất đi Lưu Tê rồi, tôi không thể lại mất đi Lộ Phi.

“Bà cô của tôi ơi, phiền em có nổi máu ghen thì cũng phải lựa người được không, Tiểu Mạn người ta có bạn trai mà?”

“Có bạn trai? Ai vậy?”

“Trần Thâm cùng kí túc với bọn anh đó, hai người bọn họ mỗi ngày đi học đều ngồi cùng một chỗ.”

Tôi kích động nói: “Nhưng hôm nay rõ ràng em thấy Trần Thâm...” Không chờ tôi nói xong, tôi mới ý thức ra rằng suýt nữa tự tôi đã nói ra chuyện tôi gặp phải Trần Thâm tại nhà hàng, vẫn may vẫn may tôi phanh kịp.

Lộ Phi ngơ ngác nhìn tôi nói: “Thấy Trần Thâm gì cơ?” Tôi linh hoạt nói: “Em thấy Trần Thâm đang hỏi bài một cô gái trong thư viện, còn tưởng rằng đó là bạn gái hắn cơ, thì ra là Tiểu Mạn à, là em suy nghĩ nhiều.” Lộ Phi bị kỹ năng diễn xuất có thể nói như Oscar của tôi lừa gạt vô số lần, lúc này cũng không ngoại lệ, cậu ta vẫn tin lời nói dối của tôi như cũ, nhưng tôi càng thêm không có cảm tình với Tiểu Mạn, ở bên kẻ trăng hoa như Trần Thâm thì thôi đi lại còn quay sang trêu chọc Lộ Phi của tôi, nhất định không phải là người tốt gì!

Quấn lấy Lộ Phi nói chuyện Tiểu Mạn xong cũng đã là mười hai giờ khuya, tôi mệt mỏi cả người hơn nữa mắt cũng không mở nổi đã không thể giấu được cơn buồn ngủ, tôi ngả vào lòng Lộ Phi, cậu ta cứ như vậy cõng tôi về phòng ngủ.

Ghé vào lòng Lộ Phi, tôi thấy rất ấm áp, thật mong cứ như vậy ghé vào trên người cậu ta, nhưng con đường từ nhà ăn đến phòng ngủ cũng chỉ có mấy trăm mét như vậy, cậu ta buông tôi xuống, tôi vẫn không nỡ đi, ôm chặt lấy cậu ta, trước kia cậu ta luôn thân mật âu yếm tôi, hiện tại đảo ngược rồi, là tôi cả ngày thân mật âu yếm cậu ta, phụ nữ mà!

Tôi ghé vào tai cậu ta nói: “Lộ Phi này, anh tuyệt không thể phụ lòng em nhé, anh phải yêu em nhiều vào đấy!”

Cậu ta kinh ngạc vì lời nói của tôi, thời gian dài như vậy tới nay lần đầu tiên tôi nói chuyện lả lướt tình cảm như thế với cậu ta, cậu ta vuốt đầu của tôi nói: “Yên tâm đi, không đâu, anh biết em lo lắng điều gì, anh và Tiểu Mạn chỉ là quan hệ bạn học, anh chỉ là thấy cô ấy không có công việc, lại cần tiền thật đáng thương, anh chỉ yêu em!”

Tuy ngày nào cũng nghe Lộ Phi thổ lộ chân thành, nhưng cậu ta luôn có thể khiến trái tim thổn thức của tôi trở về lặng sóng, tôi hôn lên má cậu ta một cái rồi trở về ký túc xá, cảm giác trong lòng giống như đựng đầy mật ngọt!

Hôm nay chuyện nổi máu ghen cũng cho tôi càng thêm khẳng định tình cảm của mình với Lộ Phi, tôi cảm giác mình cần phải làm gì đó, tuy là tôi chưa yêu đương thực sự được mấy lần, nhưng tôi biết, yêu đương cần phải được đầu tư, để công khai chủ quyền của tôi, trong một tuần sau đó nếu tôi không có tiết học gì đặc biệt quan trọng thì đều chạy tới phòng học của Lộ Phi học ké, lớp bọn họ thấy tôi thì nhao nhao huýt sáo ồn ào, tôi thật ra lại muốn cảm ơn... những người ồn ào này, là bọn họ làm cho địa vị chính thức của tôi với Lộ Phi càng thêm vững chắc!

Lộ Phi thấy tôi, giật mình hỏi: “Buổi sáng không phải em có giờ học sao?” Tôi sờ đầu cậu ta một cái nói: “Có, nhưng em muốn ở bên anh nhiều một chút mà?” Sự khác thường hôm nay của tôi quả thật làm cho Lộ Phi có chút không thích ứng được, bởi vì bình thường tôi rất ít đi học ké lớp của cậu ta, nhưng tôi cũng không có cách nào nha, đụng tới kĩ nữ lòng dạ đen tối như Tiểu Mạn, tôi phải tuyên cáo chủ quyền của tôi với Lộ Phi, tôi dựa vào người Lộ Phi, thấy cậu ta nghiêm túc nghe giảng bài, thỉnh thoảng lại liếc sang nhìn vẻ mặt của Tiểu Mạn xem, hôm nay quả thật cô ta không mấy vui vẻ, tuy là ngồi cạnh Trần Thâm, nhưng hai người có thể nói là chẳng có tí giao lưu nào, tôi nghĩ chắc là cô ta giống tôi lúc trước chỉ muốn tìm một chỗ dựa vững chắc không để cho mình bị bắt nạt trong lớp thôi, cô ta cũng tội nghiệp mà, tìm phải một thằng trong nhà không có tiền mấy mà tiêu thì phá gia chi tử như Trần Thâm.

Tôi tiếp tục cùng Lộ Phi diễn cảnh yêu đương sến súa trong lớp, mục đích là làm cho Tiểu Mạn bỏ cái ý định tiếp cận cậu ta đi, thấy ngày hôm nay hiệu quả cũng không tệ lắm, tôi cũng rất vui vẻ, nhưng Lộ Phi tựa hồ thấy tôi có vẻ hơi quá.

“Viện Viện, em tới học chung với anh anh rất vui, nhưng anh không hy vọng em mang theo mục đích công kích người khác mà tới đây làm bộ, em cứ không tin anh như vậy sao?” Tôi lập tức á khẩu không trả lời được, kỳ thực không phải là tôi không tin tưởng Lộ Phi, là tôi không tin chính tôi thôi!

“Em tin tưởng anh Lộ Phi, là em cảm thấy mình không tốt, anh quá hoàn mỹ, em sợ anh sẽ thích người khác!” Tôi cũng không biết mình sao lại nói ra những lời này, hoàn toàn khác với tôi của trước kia, trước đây bà mày đổi đàn ông như thay quần áo, nhưng bây giờ đối mặt với một người tốt với tôi như vậy, tôi sẽ không tự chủ được liên tưởng, haiz, nói thật, bây giờ tôi quả thật không ra sao cả.

Cho dù tôi không tự tin như vậy, nhưng Lộ Phi vẫn kiên nhẫn an ủi tôi: “Anh nếu đã chọn em, thì sẽ có trách nhiệm với em tới cùng, Viện, kỳ thực em không biết mình có sức hút tới nhường nào, hãy tiếp tục làm chính em, không nên vì người khác mà đánh mất bản thân được không?” Tôi xấu hổ gật đầu, hơi xấu hổ mà tiếp tục đọc sách của tôi, hôm nay cái vẻ ghen tuông này đúng là ghen quá rồi!

Tuy hôm nay đã thị uy với Tiểu Mạn, nhưng tôi quá rõ loại phụ nữ này là kiểu gì, trong lòng mấy ả đơn giản là mong có một người nuôi mình, lại thêm một người quan tâm đến mình, mà người quan tâm mình kia, cô ta nhất định là đã nhìn trúng Lộ Phi thành thật lại chu đáo, nếu tôi không ở giữa mà ngăn, không chừng cô ta ra tay với Lộ Phi thì sao! Sự thực chứng minh, suy đoán của tôi đã đúng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK