Mục lục
Năm Tháng Mất Phương Hướng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 94: CHÂN LÝ

Hai ngày nay quả thực cứ như đổi đời, nhưng chúng tôi không ngờ cuộc sống về sau chính là như vậy, lên lên xuống xuống, vô cùng vô tận...

Ngày thứ hai đi làm, tuy đã không còn phấn chấn như ngày đầu tiên, nhưng chỉ cần nghĩ đến tiền lương chúng tôi sẽ lập tức bật dậy khỏi giường. Đi ra cửa mua cái bánh rán, chúng tôi lại bắt đầu hành trình đi làm.

Hôm nay không biết vì sao mà phòng tập gym đông đúc lạ thường, đông đến mức tôi cứ lau đi lau lại sàn, nhưng cứ 5 phút lại thấy vết chân, 10 phút lại cả đống vết chân! Quả thực là không sống nổi!

Đang lau thì một cái chân trắng nõn xuất hiện trước mặt tôi. Nhìn đôi chân này tuy có hơi quen quen, nhưng bình thường tôi cũng quen nhìn chân của mấy cô tiểu thư nhà giàu rồi, ai ngờ hôm nay đôi chân này lại là của Lương Tiểu Huệ!

"Ui, đây không phải là bạn gái cũ của Lưu Tê và Lộ Phi hay sao? Sao cô lại ở đây lau sàn thế? Ha ha ha!" Tôi ngầng đầu, thấy là cô ta thì quả thực hận không thể tìm khe nứt chui vào. Nhưng đã đụng nhau rồi thì tôi cũng không thể trốn tránh, chỉ không biết cô ta xuất hiện ở đây làm gì?

"Sao vậy, tôi làm việc ở đây thì cản trở cô à? Liên quan gì đến cô!"

"Một tháng không thấy tính tình cô vẫn khó chịu thế nhỉ. Xem ra Lộ Phi rất cưng chiều cô đấy. Tiếc quá, người đàn ông tốt như vậy cô không coi trọng, còn để người ta vì cô mà uống thuốc ngủ. Lúc tôi nghe vậy thực sự là mắc cười muốn chết, ha ha ha!"

"Cô nói xong chưa, chưa xong thì nói hết rồi cút!"

"Ồ ồ, tôi mới nói vài câu mà, cô xem cái tính cô kìa. Đúng rồi, chắc cô không biết, để tôi nói cho cô tin vui, à không, với cô mà nói có lẽ là tin buồn!"

"Tôi không muốn nghe tin vui của cô, cô thích nói với ai thì đi mà nói với người đó. Tránh ra, cẩn thận tôi quăng cây lau nhà vào cô bây giờ!"

Đang lúc tôi muốn dùng cây lau nhà đuổi cô ta đi, thì Lộ Phi từ phía sau Lương Tiểu Huệ đi tới. Có lẽ anh ta nhìn thấy tôi đang chuẩn bị bỏ đi thì bị Lương Tiểu Huệ ngăn cản.

"Tin vui tôi nói chính là, bạn trai cũ Lộ Phi của cô, bây giờ đã là bạn trai tôi! Cô nói xem có phải tin vui hay không?"

Tôi trừng Lộ Phi một cái, tôi bảo anh ta tìm một bạn gái tốt, mẹ nó sao anh ta lại tìm một con kĩ nữ gian xảo chứ. Tôi thật muốn phì nhổ vào cái mắt nhìn của anh ta!

"Ai ui, tôi cũng phải chúc mừng Lương Tiểu Huệ cô rồi! Tìm bạn trai cũng không quên tìm mảnh xương nát tôi đã gặm qua, cô đối với tôi đúng là chân ái!"

"Cô, cái gì mà đã gặm qua chứ, dù sao bây giờ Lộ Phi chính là của tôi, cô còn gì để nói với anh ấy nữa không? Mau nói đi, tôi cho hai người cơ hội đó!"

Ha ha, đúng là chưa thấy ai ti tiện như Lương Tiểu Huệ, lúc đầu tôi đối với Lộ Phi còn có hơi áy nay, nhưng nhìn thấy dáng vẻ anh ta hôm nay, tôi thật sự cảm thấy bi ai, sao lại có thể yêu con ả này chứ!

"Lộ Phi, lúc chia tay tôi mong anh có thể tìm được cô bạn gái tốt, chưa nói đến gì khác nhưng ít ra nhân phẩm phải được. Nhưng hôm nay thấy anh thế này, anh đã không còn là người trước kia tôi yêu nữa rồi, anh tự giải quyết đi."

Lộ Phi vẫn đứng im ở đó không nói câu nào, tôi không ngờ lại có ngày chúng tôi gặp mặt với cách thức như thế này. Người chính trực trong mắt tôi lại ở cùng với con kĩ nữ gian xảo Lương Tiểu Huệ, quả thực là lật đổ thế giới quan của tôi mà.

"Ê, cái gì mà tự giải quyết chứ. Lý Viện, tôi cho cô biết, Lộ Phi đến với tôi toàn được ăn ngon uống tốt, so với lúc ở bên cô thì sung sướng hơn nhiều. Cô còn nói anh ấy không còn là người trước kia cô yêu nữa, tôi hỏi cô một câu, cô đã từng yêu Lộ Phi sao? Tôi thấy cô chỉ yêu Uông Dương mà thôi!"

"Lương Tiểu Huệ, hổ không phát uy thì cô cho tôi là mèo bệnh à? Hôm nay là cô chọc tôi trước, đừng trách tôi không nể mặt cô!" Nói xong tôi liền vung cây lau nhà về phía cô ta, trút hết cơn giận lên cô ta.

Lúc này Lộ Phi đột nhiên chắn trước mặt Lương Tiểu Huệ, tôi vừa nhìn thấy anh ta thì cây lau nhà trong tay bất giác rơi xuống đất.

"Lý Viện, bây giờ Tiểu Huệ là bạn gái của tôi. Nể mặt tôi, về sau hai người có thể hòa thuận chút không?"

Trời ạ, mới không bao lâu mà người đàn ông này thay đổi nhanh quá, tôi thật muốn cười ha ha. Cái gì thề non hẹn biển chứ, chẳng qua chỉ là lừa đàn bà lên giường làm xiếc mà thôi. Lộ Phi biết tôi và Lương Tiểu Huệ là kẻ thù, anh ta làm vậy thì chúng tôi đến bạn bè cũng không làm được nữa!

"Lộ Phi, lúc đầu tôi vô cùng hổ thẹn với anh, nhưng hôm nay, tôi cảm thấy khi đó mắt tôi mù rồi mới yêu đương với anh. Bây giờ, anh, lập tức, dẫn bạn gái anh cút ngay! Cút!"

Tôi dùng âm lượng cao nhất trong lịch sử hét lên với đôi cẩu nam nữ này, tôi thực sự bị anh ta làm cho tức chết rồi, chia tay đã đành, còn cặp với kẻ thù của tôi. Aaaa, thật là tức chết mà!

Không hay là lúc tôi và Lương Tiểu Huệ đại chiến đã bị chị gái tiếp tân nhìn thấy hết.

"Lý Viện, em qua đây!"

"Xin lỗi chị!"

"Em có biết tôn chỉ của chúng ta là gì không?"

"Khách hàng chính là thượng đế!"

"Em có biết em đối với khách hàng như vậy, tuy là bọn họ lần đầu tiên đến phòng tập gym của chúng ta, nhưng ấn tượng đầu tiên vô cùng quan trọng, em như vậy chị làm sao ăn nói với ông chủ!"

"Em xin lỗi, xin lỗi, em thật sự không cố ý muốn chọc giận bọn họ. Chị, em không thể mất công việc này được, chị hãy cho em cơ hội, em cam đoan sẽ không có lần sau!"

Đường Đông Phi thấy tôi bị chị nhân viên dạy dỗ thì cũng chạy đến nói đỡ cho tôi. Tôi phải một khóc hai nháo ba thắt cổ chị ấy mới bỏ qua cho.

"Được rồi, cho em thêm một cơ hội, nếu em còn tùy tiện nổi xung với khách hoàng nữa thì chị cam đoan em sẽ bị khai trừ!"

"Em đảm bảo sẽ không bao giờ kích động vậy nữa!"

Tâm trạng tôi quả thực là chớp mắt rơi xuống đáy, vốn là một ngày tốt đẹp lại bị chuyện này làm cho hỏng bét.

Tôi lại rơi vào vòng xoáy tình yêu rồi, làm sao cũng không nghĩ ra vì sao Lộ Phi lại ở bên một kẻ đê tiện như vậy, trước đây anh ta không phải là người như vậy, rốt cuộc là vì sao? Vì tiền ư? Tôi vẫn luôn cảm thấy Lộ Phi là người không quan tâm đến tiền bạc, nhưng vậy thì vì sao chứ? Tôi chìm trong suy đoán vô cùng vô tận đến muốn hôn mê luôn...

Tôi cũng lười suy nghĩ, mặc kệ anh ta, dù sao bây giờ tôi cũng chẳng nợ anh ta điều chi, vậy thì cứ kệ thôi! Nếu đã không khống chế được việc này thì tôi sẽ bỏ qua, tránh cho tâm trạng lại không thoải mái. Người nào đến với tôi tôi đều nghĩ sẽ yêu người đó cả đời, nhưng người ta chẳng thân quen gì mày, dựa vào đâu mà yêu mày cả đời chứ. Người chân chính có thể yêu mày cả đời chỉ có bố mẹ mày thôi. Đó là chân lý!

Mang theo tâm trạng mặc kệ đời, tôi tiếp tục sống qua ngày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK