Bản Lĩnh Ngông Thần - Chương 455: Một đời chiến thần kết thúc
Đây...
Tư Đồ Yến vốn đã bị thương, sau khi nói xong câu này, khí thế lần nữa bạo phát, vậy mà... vậy mà ít nhất cũng nồng đậm hơn trước gấp đôi, thật sự quá khó tin rồi.
Hơn nữa điều mấu chốt nhất đến cả đứa ngốc cũng có thể nhìn ra, Tư Đồ Yến rất không bình thường, không những cơ thể hơi run rẩy, hai mắt thì càng đỏ ngầu giống như bị máu xâm chiếm hoàn toàn.
Làn da lộ ra ngoài kia, những mạch máu giống như từng con giun dài, đang lúc nhúc kịch liệt.
“Lá gan thật lớn!”
Ông Tần vỗ một cái vào trên tay vịn, không chỉ có ông ta, tam lão còn lại, còn cả đám người Văn Khả Hân cũng nhìn ra, Tư Đồ Yến dường như đã uống thuốc gì đó mới dẫn tới tình huống như này.
Khi Ông Vu chuẩn bị dừng cuộc thi đấu, tay phải của Sở Vĩnh Du từ từ nhấc lên, ngón trỏ đưa ra, chỉ lên trời.
Động tác này khiến tứ đại thủ hộ đều trở nên vô cùng kích động.
Mỗi lần Sở Vĩnh Du làm ra động tác này, đều là lúc điên cuồng nhất nguy hiểm nhất, mà ý của động tác này chính là mọi chuyện có tôi rồi.
Trên chiến trường, đã từng xuất hiện ba lần, Luyện Ngục Chi Sư bị vây khốn không thể đến kịp, tứ đại thủ vệ bị trọng thương toàn bộ, đối diện với mấy chục cao thủ, đồng thời Sở Vĩnh Du cũng bị thương, anh đã làm ra động tác này, cuối cùng, tiêu diệt sạch tất cả người của bên phía địch, bản thân cũng bị thương nặng.
Chỉ có ba lần, chỉ có lần đầu tiên, Mã Trạch đã hỏi một câu.
“Thưa ngài, tại sao không tạm thời rút lui đợi Luyện Ngục Chi Sư đến?
Mà lời Sở Vĩnh Du đã nói, cả đời này Mã Trạch cũng sẽ không quên.
“Sau lưng của chúng ta là đất đai của quốc gia, là sự an cư lạc nghiệp của người dân, một bước này chúng ta lùi lại, muốn bước qua lần nữa thì sẽ rất khó.”
Tứ lão đương nhiên cũng biết ý nghĩa của động tác này của Sở Vĩnh Du, Ông Tần đã lên tiếng.
“Để cậu ta giải quyết đi.”
Khi cơ thể ngã xuống, một đời Chiến Thần Tu La, chung quy vẫn kết thúc.
Sở Vĩnh Du xoay người, đi về chỗ ngồi của mình, thật ra khi vừa nắm đầu của Tư Đồ Yến, chiếc nhẫn kia lại bắt đầu hấp thụ rồi, dường như Tư Đồ Yến đã dùng thuốc, Tiên Thiên Chi Khí rất ngon, ngay cả chiếc nhẫn cũng không nhịn được mà muốn đi hút hai hơi.
Có điều Sở Vĩnh Du lại không chút do dự vặn gãy cổ, sau đó xoay người rời đi, bởi vì Tiên Thiên Chi Khí như này, anh ta khinh thường.
Toàn trường không có một âm thanh, đều chỉ nhìn như vậy, nhìn thi thể của Tư Đồ Yến nằm ở đó.
Sau khi bốn tấm thủy tính từ từ hạ xuống, cho dù là tứ đại huyết vệ còn lại của Tư Đồ Yến cũng không có bất kỳ động tác.
Bọn họ lúc này tuy trái tim đang nhỏ máu, đi theo Tư Đồ Yến nhiều năm, tận mắt nhìn thấy anh ta chết, sao có thể không đau lòng.
Nhưng chuyện năm đó Tank gặp phải khiến bọn họ rất lạnh lòng, Tư Đồ Yến sau khi giải ngũ, biến thành một người chỉ vì mục đích của mình mà lăn xả, không hề kiêng kỵ cảm nhận của thủ hạ, quá điên cuồng truy cầu lợi ích của bản thân.
Hơn nữa dùng thủ đoạn ân oán dính đến cả người nhà để đối phó với Sở Vĩnh Du lúc ban đầu, cũng là bọn họ cũng rất không biết xấu hổ.
Lúc này, bốn người liếc nhìn nhau, đột nhiên cùng ra tay, sau đó vỗ mạnh vào người của mình.
Bụp!
Bốn ngụm máu phun ra, tứ đại huyết vụ, vậy mà cùng lúc phế bỏ võ công của mình.
Tu La đã chết, vậy thì huyết vệ cũng không có bất kỳ ý nghĩa tồn tại nào nữa, đây là động thái cuối cùng mà bọn họ có thể an ủi đại nhân.
Lúc này, Sở Vĩnh Du đi đến trước ghế của mình, xoay người, tay phải từ từ nhấc lên, đồng thời hùng hồn cất giọng.