Sau khi hai người đứng cách nhau khoảng chừng năm mét, giọng nói của đại trưởng lão lại vang lên một lần nữa.
“Bắt đầu đi.”
Sở Vĩnh Du chấp tay đằng sau lưng, không có dấu hiệu ra tay, người đàn ông trung niên ở phía đối diện âm thầm thở dài, bất tri bất giác, trong đầu của ông ta lại xuất hiện lực chiến đấu kinh khủng của Sở Vĩnh Du vào đêm đó, lúc này, hai tay ôm quyền rồi nói.
“Tôi nhận thua.”
Ai cũng biết là đại chiến Thiên Tuyển không có quy tắc, nếu như không chủ động nhận thua, bị giết chết tại chỗ cũng chẳng có ai trả thù cho bạn. Nếu như ngay cả Lục bộ Võ vương mà Sở Vĩnh Du còn có thể giết chết trong tích tắc, vậy thì Tam bộ Võ Vương như ông ta đây chẳng lẽ còn muốn làm tôm tép giãy giụa một chút nữa à? Cái đó… là lấy mạng ra để giãy giụa.
Người đàn ông trung niên vừa mới nói xong, xung quanh đều kinh ngạc, có rất nhiều người không thể tin nổi.
Kể từ khi đại chiến Thiên Tuyển được thành lập cho tới nay, dường như là cho tới bây giờ cái chuyện chưa chiến đã trực tiếp nhận thua chưa từng xuất hiện, nhưng mà ngày hôm nay bọn họ đã được nhìn thấy tận mắt.
Quan trọng là làm sao có thể chứ, Sở Vĩnh Du rất lợi hại à? Mới có nhiêu đó tuổi, có thể lợi hại cỡ nào?
Chẳng lẽ là nhà họ Yến và nhà họ Văn cấu kết với nhau? Vậy thì cũng không đúng, bên cạnh đó còn có tám gia tộc lớn tồn tại, mấy chuyện hối lộ gì đó hoàn toàn không thể được thực hiện ở đại chiến Thiên Tuyển.
Lúc trong đầu của đám người hiện lên một dấu chấm hỏi to đùng, người trung niên đó đã đi xuống, ông ta không cảm thấy mình mất mặt, dù sao thì những người này không biết được sự kinh khủng của Sở Vĩnh Du.
“Nói đùa cái gì vậy? Gia chủ Yến, trưởng lão họ khác gia tộc các người, đời này không bằng đời kia? Đánh cũng không đánh mà đã nhận thua, thật sự ném hết mặt mũi của Cửu Long Thành chúng ta.”
Âm thanh đột ngột vang lên, là Thẩm Tâm gia chủ nhà họ Thẩm mở miệng, cả gương mặt đều là sự phẫn nộ.
Yến Tử Ca hừ lạnh một tiếng.
“Có đôi khi võ giả vô cùng nhạy bén, ông ta cho rằng mình không phải là đối thủ, nhận thua thì mất mặt lắm hả? Nếu như gia chủ Thẩm có tự tin như thế, vậy thì có thể đại diện cho Cửu Long Thành, dù sao tôi cũng không có ý kiến.”
Nghe thấy Yến Tử Ca nói vậy, Thẩm Tâm vốn dĩ là người cuồng vọng nhất, không nể nang nhất trong chín gia tộc lớn, lúc này chấp hai tay nói với đại trưởng lão.
“Đại trưởng lão, mong là tiếp theo sắp xếp nhà họ Thẩm của chúng tôi xuất chiến, để một vài người biết rằng ở Cửu Long Thành không có kẻ yếu, người cần cúi đầu chính là kẻ bên ngoài.”
Đại trưởng lão khẽ gật đầu.
“Đồng ý.”
Thẩm Tâm cười cười, nói với người trung niên ở bên cạnh.
“Lục đệ, lần này đệ đã có cơ hội rồi, cơ hội để lập danh, xử lý cái tên Sở Vĩnh Du này, cho dù cuối cùng không nhận được phần thắng thì tuyệt đối có thể có cả danh và lợi.”
Thẩm Trung là lục đệ trong gia đình, nhếch miệng cười một tiếng.
“Anh cả, yên tâm đi, có một vài gia tộc đều là những người nhát gan, làm sao có thể so sánh với nhà họ Thẩm của chúng ta.”